Chương 173: Hầm ngục cấp (U) (phần 1)
Một thông báo bất ngờ. Chỉ có đúng câu cuối cùng đập
vào mắt tôi.
Linh hồn của Yihi đang dần được khôi phục. Sự cố linh
hồn bị suy kiệt đã diễn ra vài ngày. Nó cứ giảm dần và không có dấu hiệu hồi phục.
Có gì thay đổi sao?
Tôi chẳng làm gì cả. 500 sinh vật có trí tuệ đã phải vắt óc nhưng không
tìm được ra giải pháp. Có nghĩa là chuyện này xảy ra vì 1 yếu tố bên
ngoài.
‘Là cái quái gì vậy nhỉ'
Hầm ngục đang có sự thay đổi, trong ngoài không rõ.
Mới chỉ 0,1%. Tình trạng của Yihi vẫn vậy.
Nhưng ... đó là lần đầu tiên nó tăng lên.
Tôi cần phải tìm ra lý do.
“Julliom. Oswen. ”
Chrisley hiện đang được phái ra ngoài để giúp Roy và Rose.
Trong số đám thuộc hạ còn lại trong Hầm ngục, đây là 2 người
thông minh và đáng tin nhất.
- Orc bị đau kìa
- Hỗ trợ người bị thương!
- Chúng ta cần tiếp quản
khu vườn! Nhưng mà tiếp quản kiểu gì nhỉ?
- Acha! Acha!
Các Hỏa hồn bận rộn. Gần 100.000 linh hồn di chuyển đến
đây không ngừng nghỉ. Chúng đang mạnh mẽ hoàn thành các nhiệm vụ trong Hầm
ngục.
Trong khi đám sinh vật đang bận rộn tăng cường sức mạnh, thì hầm ngục lại bị bỏ
quên. Công việc dọn dẹp là của Yihi, nhưng giờ các Linh hồn đang đảm nhận
nhiệm vụ đó trong lúc cô ‘ngã xuống’.
Các linh hồn quản lý khu vườn của Yihi và chơi với Cây khởi nguyên. Chúng
chỉ hành động vì một người.
Cha!
Chúng muốn Cha hạnh phúc.
Cha đang rất buồn vì nàng tiên, vì vậy chúng quyết định lấp đầy chỗ trống của
cô. Chỉ vì 1 lý do đó mà thôi.
Rei và Sera là những linh hồn trung cấp và giám sát công việc. Dù tách riêng từng
Linh hồn ra thì rất yếu, nhưng sức mạnh của 100.000 Linh hồn cộng lại là đủ cho
công việc này.
Sau đó một ngày.
- Ah!
- Cha vui hơn rồi kìa
Khế ước đã hoàn thành nên các Linh hồn rất nhạy cảm với những thay đổi trong cảm
xúc.
Dù nó không lớn, nhưng chúng vẫn rất hài lòng.
- Chăm chỉ lên nào
- Chúng ta cần lấp đầy chỗ trống mà nàng tiên để lại.
- Acha! Acha!
Các linh hồn trở nên hăng hái hơn.
Tôi đã rất ngạc nhiên sau khi nhận được báo cáo từ Julliom và Oswen.
‘Có vẻ là do các Linh hồn?'
Tiên tộc và Hồn tộc có những điểm giống mà khác nhau. Gần như họ không thể
gây ảnh hưởng đến tộc còn lại. Nhưng Julliom và Oswen đã đề cập đến các
linh hồn.
"Bệ hạ. Hầm ngục không có gì thay đổi cả. Nếu có thì chỉ có thể là do
các linh hồn"
"Thần cũng nghĩ vậy."
Julliom cũng ủng hộ ý kiến của Oswen
"Các Linh hồn đã làm gì để khôi phục tâm hồn chứ?"
Tôi không thể không hỏi. Các linh hồn không đến gần Yihi. Không, gần đây
chúng cũng không bám lấy tôi nữa.
"Trái tim ... có thể lắm"
"Trái tim?"
Thế nghĩa là sao? Tôi không hiểu họ muốn nói gì. Chỉ vậy thôi thì
không đủ để giải thích tình huống hiện tại.
Oswen nhận thấy cảm xúc của tôi và trả lời cẩn thận hơn.
"Bệ hạ. Thần là một thợ rèn. Luôn đặt hết tâm trí của mình vào
thanh kiếm ... Thần đã tạo ra mọi loại vũ khí để thể hiện điều đó. Kiếm
hay vũ khí là gì? Trên thực tế, nó chẳng qua là một cục sắt. Tuy
nhiên ... nếu chăm chỉ thì sẽ được đền đáp. Đập búa càng nhiều, sự khác biệt
càng thể hiện rõ. Hiện tại, các Linh hồn cũng đang như vậy”
"Các linh hồn đang làm việc chăm chỉ vì Tiên nữ và nó giúp khôi phục Linh
hồn?"
"Đại loại thế, nhưng vấn đề không đơn giản như vậy."
Nó lại trở nên khó hiểu
hơn rồi.
"Các linh hồn được sinh ra bởi Bệ hạ. Thần không biết tại sao chúng lại mù
quáng đi theo Ngài. Bình thường thì các linh hồn không bị ám ảnh như vậy. Chúng
thậm chí không dùng từ 'Cha' cho các Hồn vương"
Tôi khoanh tay.
Đó là dấu hiệu cho thấy anh ta có thể tiếp tục.
Oswen nói tiếp.
"Có lẽ ... các Linh hồn nhận ra những thay đổi tinh tế trong cảm xúc của Bệ
hạ từ khi Tiên nữ gặp chuyện. Tiên nữ vắng mặt, và chúng đang làm việc thay cho
cô ấy"
"Thật không tin được."
"Nếu không thì chỉ có thể hiểu là Tiên nữ đang tự nhiên khôi phục. Đó chỉ
là phỏng đoán."
Oswen lùi lại.
Tôi quay lại và nhìn Julliom.
"Ngươi cũng nghĩ vậy sao?"
Julliom. Thủ lĩnh của
Hắc yêu. Ông ta một hơi thật sâu.
"Các Vu sư đã nói vậy. Nếu rất nhiều người cùng khao khát mãnh liệt 1 điều
gì đó, thỉnh thoảng điều kỳ diệu cũng sẽ xảy ra ... Nếu khoảng 100.000 Linh hồn
cùng hợp sức hành động, chẳng phải họ có thể lấp đầy Linh hồn bị khuyết thiếu
hay sao?"
Đó không chỉ là ý kiến của
hai người.
Trong trường hợp này thì không có lý do nào khác hợp lý hơn. Linh hồn vẫn là 1
lĩnh vực chưa được khám phá hết. Linh hồn suy kiệt không dễ khôi phục, nhưng vẫn
có thể.
"Được rồi, ta sẽ tin các Linh hồn có liên quan đến vấn đè này. Tiếp
theo ta nên làm gì? ”
Tôi không chắc chắn lắm.
Dù không tin nhưng tôi
không thể khoanh tay đứng nhìn.
Tôi sẽ hành động với giả định rằng điều này là đúng.
Oswen cười và nói.
"Cứ để yên vậy thôi. Hãy theo dõi chúng với vẻ hài lòng"
Tôi cẩn thận theo dõi hành
động của các linh hồn. Đúng như những gì Oswen đã nói. Tôi quan sát
và thấy có mối tương quan với chúng.
'Nỗ lực đơn giản có tác dụng.'
Linh hồn suy kiệt bắt đầu
hồi phục từng chút một. Dù chỉ 1% một ngày cũng đủ để cảm thấy hy vọng.
Nhưng ... tôi vẫn chưa được
thông não cho lắm. Tôi cố gắng hiểu nhưng đó là thứ mà 500 sinh vật không
thể hiểu được.
Chỉ duy nhất các Linh hồn là có tác dụng.
Thoạt nhìn, có vẻ như chúng đang 'chơi' và không có nhiều ảnh hưởng đến Hầm ngục.
Tuy nhiên, từng chút một, mỗi phần Hầm ngục dù là nhỏ nhất đều trở nên tốt
hơn. Tất nhiên là tôi nhận ra điều đó. Các linh hồn đã cố gắng sửa chữa từng
khe hở nhỏ.
- Cha đang theo dõi kìa.
- Tớ sẽ làm hết sức
mình!
- Tiên nữ Khởi nguyên
'Yihi' đã khôi phục 0,2%.
14,5% -> 14,7%
Ngay sau khi được tôi quan sát, các linh hồn đã hành động với sự chân thành
hơn. Linh hồn của Yihi được khôi phục nhanh hơn. Tôi chắc chắn đó là
‘tác phẩm’ của các Linh hồn.
‘Cố gắng vì ai đó. Đó là một nhiệm vụ khó khăn. Mình chỉ đang cố gắng
vì bản thân. '
Tôi lặng lẽ theo dõi với tâm trí rối bời. Tôi đã không
làm được gì nhiều cho các Linh hồn. Mặc dù vậy, chúng vẫn hết sức cố gắng
vì cảm xúc của tôi, khác hẳn với đám sinh vật được mua từ Quỷ giới Đấu giá hội
và từ cửa hàng.
Một niềm tin mù quáng, ngay từ đầu. Cũng giống với Yihi, nhưng cô ấy bị
ràng buộc với tôi bằng một Khế ước. Chrisley trở thành thuộc hạ của tôi do
nghi lễ.
Mặc dù tôi đã có một Khế ước với các linh hồn, nhưng đó chỉ là một Khế ước chuyển
tiếp. Chúng không thể thay đổi nội dung của Khế ước dù có không thích.
Đây là lần đầu tiên có ai đó đặt niềm tin mù quáng vào tôi như vậy.
Từ trước đến nay, tôi chưa từng cảm nhận được điều này.
Vì vậy tôi rất khó xử. Không biết nên phản ứng thế nào.
'Mình đã cố gắng thay đổi. Nhưng vẫn vậy'
Tôi cau mày.
Tôi đã thề sẽ hoàn toàn khác sau khi quay lại.
Tôi sẽ chấp nhận ý kiến của người khác và không hành động đơn độc nữa.
Tôi sẽ vượt ra khỏi khuôn khổ của một con quỷ để trở thành Quỷ
đế thực sự. Đó là những gì tôi đã nghĩ.
Tuy nhiên, cơ bản thì tôi vẫn thế.
‘Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời . Nhưng ... tôi có thể hạ thấp tiêu
chuẩn xuống một chút. '
Ít nhất, đặt niềm tin vào các thuộc hạ trung thành đã là một biến chuyển tốt.
Tôi không thể trở thành một cơn gió ấm áp. Tuy nhiên, có khả năng là một
làn gió mát.
Suy nghĩ của tôi đã thay đổi một chút. Có một chút ấm áp trong mắt tôi khi
nhìn vào các linh hồn.
-----------------
Bản chất Pháp lực của bạn
đã thay đổi một chút. Bây giờ nó đang trở nên 'Cân bằng'
Trí tuệ và Pháp lực +2.
Giới hạn tiềm năng +5.
--------------------
Đó là một loại giác ngộ. Dù không nhiều, nhưng tôi đã lại vượt qua giới hạn.
Tôi chỉ nghĩ khác đi một chút và thay đổi đã xảy ra.
'Mình đang đi đúng hướng. Con
đường mình đi, không thể chỉ có sự hủy diệt '
Sự cân bằng. Tôi bắt đầu cười.
Một nụ cười như ngáo. Một kẻ tự cao và luôn tin tưởng bản thân hơn người
khác như tôi, đang tìm kiếm sự ‘sự cân bằng’.
Nhưng ... kể từ giờ, ánh mắt lạnh lùng của tôi sẽ chỉ hướng
về kẻ thù. Tôi sẽ hạ thấp tiêu chuẩn của mình đối với những người đang đi
theo tôi một cách mù quáng.
- Cha đang vui mừng kìa.
- Tớ thích thế.
- Chăm chỉ lên nào!
0 comments:
Đăng nhận xét