Chương 196: Thuật sĩ ánh trăng
(phần 4)
Tôi vẫn đang chờ tín hiệu trên đỉnh núi. Trực giác của tôi rất ổn và tôi
sẽ nhanh chóng nhận biết nếu có người bước vào khu vực này.
Maxium nói rằng anh ta đã
không nhận ra Thuật sĩ ánh trăng cho đến khi hắn đến gần. Nói cách khác,
đây là một bài kiểm tra. Tôi tự hỏi liệu mình có thể nhận ra 'Bóng đêm' mà
Thuật sĩ ánh trăng đã sử dụng không
Tôi ngồi xuống và nhắm mắt
nhập định. Đã vài ngày trôi qua và tôi luôn giữ vững trạng thái của mình.
‘Cứ
tưởng là phải liên tục vận động mới là tập luyện'
Tôi đã nghĩ vận động là chìa
khóa để trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu không làm thế thì tôi sẽ không thể mạnh lên
được. Thực ra thì nó cũng đúng ở 1 mức độ nào đó.
Tuy nhiên, tôi đã ngộ ra vài
điều từ Cây Khởi nguyên. Bây giờ chỉ cần nhập định và tưởng tượng là đã có
hiệu quả. Tôi có thể tự nhìn nhận bản thân một cách khách quan nhất có thể
và mài giũa kỹ năng.
Thực sự không thể tin
được. Tôi đã cho rằng mình không thể trở nên mạnh hơn nếu không tăng chỉ
số, nhưng tôi đã tiến thêm một bước dù chỉ số vẫn giữ nguyên.
Không ... không phải vậy
Tôi biết điều đó. Nhưng đã
quên
Kiếp trước của tôi. Có
phải trước khi tôi đến Trái đất?
Tôi hiểu rõ hơn ai hết cách kẻ
yếu có thể chiến thắng kẻ mạnh trên chiến trường
Nhưng sau khi đến Trái đất,
tôi đã quá tập trung vào cửa sổ trạng thái và kỹ năng. Chúng đều là những thứ
dễ thấy và đáng tin nên tôi không nghi ngờ gì cả.
Tuy nhiên, bản sao của tôi đã
khiến tôi choáng ngợp với những chỉ số tương tự. Tôi có thể cảm thấy sự
khác biệt dù chỉ số là giống nhau.
Tôi đã thực sự trở thành nô lệ
cho cửa sổ trạng thái mà bỏ qua việc phát triển một mặt khác của mình. Đó
là lỗi của tôi và tôi sẽ sửa chữa nó.
'Cảm
giác này ...'
Khoảnh khắc đó, tôi nheo mắt
lại
Cảm giác khác lạ trên da. Rùng
mình..
Tôi muốn cười nhưng không
thể. Cơ thể đã phản ứng trước cả khi tôi kịp nghĩ.
Trong trường hợp này, chỉ có
thể là. Gặp đối mạnh.
Tôi đã gặp các Đại công tước
và biết chúng mạnh thế nào trong kiếp trước. Cơ thể được điều chỉnh của chúng
không phải quá tốt. Tôi đã rất ngạc nhiên khi gặp Hỏa hồn Vương, nhưng ông
ta vẫn ở trong phạm vi nhận thức của tôi.
Tuy nhiên ... kẻ sắp sửa tới
đây lại rất khác biệt.
Trong mọi trường hợp, thời
gian sẽ trôi qua rất lâu. Đó không phải là một cảm giác choáng
ngợp. Nó rất khác. Mọi thứ rất khác. Tôi không thể hiểu nổi nên cau
mày.
Sau đó tôi mở mắt ra
Tôi nhìn về hướng mang lại cho
tôi cảm giác xa lạ
'Hắn
đến rồi'
Màn đêm đang ùa tới từ xa.
Dùng mắt thường cũng có thể
thấy được điều đó.
'Tri
giác'
Maxium không thể cảm nhận được
hắn nhưng tôi thì có
Nhưng cũng chỉ có vậy. Tôi
không biết hắn là cái dạng gì.
Khả năng tiên tri yếu ớt không
có tác dụng gì lúc này
Do đó ... tôi đã thổi bùng lên
Kiêu hỏa để xác nhận
‘Ngươi
là ai?'
Một Thuật sĩ Ánh trăng, người đã
tạo ra màn đêm. Con bài bí mật của Upa hiện ra trước mắt tôi.
Hắn đang quyết liệt đuổi theo
con Cốt long
Khi hắn đến gần hơn, xung quanh
tôi dần chuyển sang màu đen.
Tuy nhiên, trước mắt tôi là cả
1 sự phức tạp khi nhìn vào hắn
Tôi không thể kiểm tra cửa sổ
trạng thái của hắn.
Mạnh hay yếu, pháp lực loại gì
…
Dường như hắn đã hoàn thiện vì
không thấy gì bất ổn.
Luồng Pháp lực từ hắn tạo cảm
giác như thuở sơ khai của Thế giới. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy loại Pháp
lực đó trước đây nên chẳng biết đánh giá thế nào
‘Mình
phải đối mặt với nó.'
Một kẻ thù vô danh
Nếu mọi thứ bị che đậy thì tôi
cần phải bóc tấm màn che ra, dù chỉ một chút thì cũng có thể thấy đường viền.
Tôi giơ ‘Cuồng nộ’ và ‘Đế
kiếm’ lên.
'‘Dạ
kiếm’.'
Hai thanh kiếm chuyển sang màu
đen
Tôi tập trung Pháp lực vào
kiếm và chém về phía gã thuật sĩ
Kuaaaaaang!
Một vụ nổ lớn xảy ra nuốt
chửng mọi thứ xung quanh bán kính hàng trăm mét của nó.
Tuy nhiên, nó không ảnh hưởng
đến gã thuật sĩ. Tóc hắn chỉ hơi xơ xác một chút
Không ăn thua rồi. Ngay
cả tôi cũng sẽ dính chút sát thương vì vụ nổ vừa rồi.
Mắt tôi nhìn vào thứ gì đó sau
lưng hắn.
Mặt trăng. Một vầng trăng
khổng lồ đang tỏa sáng rực rỡ. Hắn mang mặt trăng đi chơi cùng.
'Bình
cứu sinh?'
Đôi khi nó được sử dụng để cứu
mạng Lich. Rất nhiều tên Lich không thể cưỡng lại sự cám dỗ của sự bất tử
và chiếc bình cứu sinh sẽ cứu mạng chúng. Mặt trăng giống như một chiếc
bình cứu sinh
Nhưng ... chuẩn bị một bình
cứu sinh riêng làm giảm hiệu quả của pháp lực. Không thể xài pháp thuật
mạnh và nếu cơ thể bị hư hại, sẽ rất mất thời gian khôi phục.
'Nó
đã bị phá hủy và phục hồi ngay lập tức.'
Tôi tin rằng chiếc bình cứu
sinh chính là lý do.
Ngay trước khi tấn công, tôi đã
thấy cơ thể của hắn bị hư hại. Chỉ 1 chốc lát ngắn ngủi nhưng cú đánh đủ để
nghiền nát các bộ phận của gã thuật sĩ. Bất kể tôi nghĩ gì, việc tái sinh
là không thể.
Tuy nhiên, hắn bị phá hủy rồi
lại đồng thời khôi phục. Có thể gọi nó là phục hồi, nhưng mức độ thì vượt
xa phục hồi bình thường rất nhiều. Thật là shock.
'Rồi
sao đây?'
Tôi không biết. Người này
thực sự rất lạ. ’Dạ kiếm’ khiến việc chữa thương là không thể, ngoại trừ những
tồn tại siêu việt. Nói cách khác, gã đó đã bước vào cảnh giới siêu việt
Thuật sĩ ánh trăng liếc nhìn
tôi. Tôi đã chuẩn bị cho đòn tấn công của hắn. Sau khi ăn đòn từ tôi, chắc
chắn hắn biết tôi ở chỗ nào.
Tuy nhiên, hắn chỉ lướt qua
tôi như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Hắn chỉ đuổi theo con Cốt long
Mẹ nó, đòn đánh của tôi không
xi nhê gì với hắn sao?
'Ha'
Hắn muốn sỉ nhục tôi sao. Kiếp
trước tôi chưa từng bị coi thường thế này. Tôi đã tấn công thì đối thủ
phải trả đòn chứ.
Tôi nghiến răng và nhìn chằm
chằm vào mặt trăng. Nếu đó thực sự là một bình cứu sinh thì tôi sẽ đập nó
dẹp lép.
Đôi cánh làm từ Kiêu hỏa càng
bùng lên dữ dội hơn. Các bức tường ngay lập tức mọc lên ở mọi phía ...
nhưng giống như mặt trăng thật, tôi không thể tấn công tới nó. Tôi cứ nghĩ
đó chỉ là đồ giả trong ‘Vùng tối’ nhưng không phải.
'Tình
huống này...'
Có khá nhiều giới hạn đối với
nhận thức chung của tôi. Và gã thuật sĩ ánh trăng này đã vượt qua nó.
Tôi không biết và đã kiểm tra
cửa sổ trạng thái
'Đây
là hiệu ứng của Dây chuyền Haien Moon.'
Khi trăng lên, có một thuộc
tính giúp tăng gấp 3 Pháp lực
Mặt trăng này là thật sao?
Tôi đã tấn công mặt trăng
nhưng không thể đánh tới
"Chậc
chậc."
Nó không phải là thứ có thể
cưỡng đoạt được
Tôi đáp xuống.
Lúc này, 1/3 cánh của con Cốt
long đã biến mất
Nó sẽ sớm đi chầu trời nếu
chuyện này vẫn tiếp tục.
'Phải
cho hắn ăn đấm.'
Hết cách rồi. Nếu bị tôi
phá hủy cơ thể vài lần, thế nào hắn cũng sẽ đạt đến giới hạn. Sau đó, tôi
sẽ xem liệu hắn có dám phớt lờ tôi nữa hay không
"Huyền
bí."
-------------------
Phước
lành của Huyền bí đã được ban ra
Tất
cả các chỉ số +2 trong một giờ
-------------------
'Lôi
thần. Đi ăn thôi.'
Tôi đã gia tăng thêm sức mạnh
của mình. Tôi lại kích hoạt ‘Dạ kiếm’ với ‘Cuồng nộ’ và ‘Đế kiếm’. Ngoài
ra còn tập hợp và bổ sung thêm sức mạnh của Lôi thần.
Trước đây tôi chưa từng làm
điều này. Bây giờ tất cả các loại sức mạnh khác nhau của tôi đều tập trung
vào 2 thanh kiếm.
Tôi chém sức mạnh sắp bùng nổ
vào Thuật sĩ ánh trăng
Hắn thậm chí còn không thèm
tránh. Tất nhiên, một vụ nổ lớn đã xảy ra ngay khi hắn ăn đòn.
Kwaaang!
Đó là một cảnh tượng choáng
ngợp dường như tạo ra một bức tường chắn giữa Thiên đường và Mặt đất
Nó mạnh gấp mười lần so với
đòn tấn công trước của tôi
‘Mình
chỉ xài chiêu này được vài lần'
Tôi đã dồn một lượng pháp lực
khủng khiếp vào đòn đánh đó. Giờ vẫn còn xài lại được nhưng tôi không muốn liều
mình.
Lần này thì sao nhỉ?
Vụ nổ liên tục khuyếch trương
và nén lại. Tôi không thể xác nhận tình hình bên trong
Ngay sau đó, hậu quả của vụ nổ
hiện ra trước mắt tôi.
Một cánh tay của hắn đã biến
mất. Chính xác thì đó là chỗ nên có tay và chân.
Có vẻ như hắn đã phục hồi cơ
thể nhiều lần trước khi nó mất hiệu quả.
'Có
tác dụng rồi'
Lần này chắc hắn không lờ tôi
đi nữa đâu nhỉ.
Thuật sĩ Ánh trăng quay đầu
lại nhìn tôi
Khoảng ba giây
Rồi hắn lại tiếp tục tập trung
vào việc giết con Cốt long
“......”
Tôi thấy khá là khó tả khi
nhìn vào đôi mắt hắn.
0 comments:
Đăng nhận xét