Chương 168: Linh hồn (phần 1)
100.000!
Dù chỉ là những hạt giống Linh hồn nhưng đó là một con số bất hợp lý. Tiên
tộc và Hồn tộc phải thai nghén rất lâu mới có thể thành hình. Tôi đã yêu cầu
tận 100.000 khi thiết lập quan hệ đồng minh.
Tuy nhiên, ít quá thì làm ăn được gì. Ký Khế ước với những Linh hồn cấp thấp
sẽ không hữu ích lắm đối với tôi. Một vài điều không hay có thể xảy ra, nhưng
tỷ lệ rất thấp.
Tuy nhiên...
'Mình có thể đứng sau màn và chỉ đạo. Những người Hàn sẽ đóng vai trò như
một con đê chắn sóng cho Hầm ngục ... '
Roy và Rose đã trở thành V.I.P của người dân Hàn Quốc. Girin
tích cực hỗ trợ để tôi có thể chỉ đạo chúng từ phía sau
Hầm ngục của tôi sẽ trở nên an toàn hơn nếu Dị năng giả Hàn Quốc ký khế ước với
các Linh hồn. Họ sẽ giống như một con đê chắn sóng nếu tôi cần rời đi lần
nữa.
Tất nhiên, khế ước với các Linh hồn có những tiêu chuẩn nghiêm ngặt. Họ phải
chân thành khao khát sức mạnh. Sự tuyệt vọng của họ khi theo chân tôi đã
vươn tới tận trời.
Ngoài ra ... có thể có những thành tựu liên quan việc này.
Tôi có nhiều lý do để yêu cầu Garrash cho hạt giống.
Không có lý do gì để ông ấy từ chối. Vấn đề là ông ấy sẽ cho bao
nhiêu. Đó là một cơ hội để nhìn ra những gì ông ấy sẵn sàng phân bổ
Tôi quan sát Garrash một cách cẩn thận khi ông ấy từ từ mở
miệng.
“Số lượng quá nhiều. Sẽ
không mất nhiều thời gian để nuôi 100.000 hạt giống chứ? ”
Nghi vấn của Garrash khá chuẩn, nhưng các Linh hồn sẽ nhanh chóng thức tỉnh
trong Hầm ngục.
Tôi nói một cách bình tĩnh.
"Chuyện nhỏ thôi"
Garrash khẽ mỉm cười.
"Được rồi. Ta sẽ đưa chúng cho cậu"
Ông ấy đồng ý một cách dễ dàng. Quá nhanh và nguy hiểm
"Ngài muốn
gì?"
"Ta muốn thông tin. Ám hồn Vương. Không ... Adonis, mục tiêu cuối cùng của
con ếch đen đó là gì?"
Con ếch đen. Nó cho thấy Garrash nghĩ như thế nào về
Adonis. Cũng không có gì lạ, dù cho cả 2 đều là Vương.
‘Ông ấy hỏi vì thực sự không biết sao?'
Tôi cau mày trước câu hỏi của ông ấy
Garrash hỏi vì ông ấy thực sự không biết tại sao các Ám hồn lại tấn công các Hỏa
hồn và Thủy hồn tại cuộc đấu giá?
"Kiểm soát Hồn giới."
Tôi trả lời thật nhanh cho có lệ. Garrash chỉ ậm ừ. Ông ấy lắc đầu
tuyên bố.
"Đó là mục tiêu chính. Nhưng ta không nghĩ nó là mục tiêu cuối cùng. Ta muốn
hắn để ta thấy 'hệ thống', nhưng hắn lại giữ bí mật. Nâng và hạ cấp bậc, mở Khe
nứt, v.v. hệ thống rất phi thực tế. Ta muốn biết Adonis rốt cuộc sẽ làm gì với
hệ thống đó. "
Ahh.
Tôi nhớ mình đã nghe điều gì đó tương tự.
Sau khi triệu hồi Chỉ huy Lãnh huyết Maxium, phong ấn xung quanh Trái đất bị
rung chuyển và các Hỏa hồn và Thủy hồn nhận thấy hệ thống.
Garrash dường như rất quan tâm đến hệ thống.
'Lũ Ám hồn. Đặc biệt, Adonis đang cố gắng sử dụng hệ thống'
Tôi đã không nghĩ về
nó. Hệ thống áp dụng cho tất cả mọi người tham gia vào trò chơi và không
thể thuộc sở hữu của bất kỳ ai.
Ở kiếp trước, tôi chưa bao giờ nghe tin đồn về việc Adonis cố gắng sử dụng hệ
thống. Nhưng ... thành thật mà nói, nó không tạo cảm giác Adonis sẽ cố gắng
kiểm soát toàn bộ Hồn giới ngay từ đầu.
Hồn giới rất rộng lớn. Số lượng Hồn tộc nhiều vô kể và có rất nhiều loại. Có
ít nhất 20 Hồn vương được phát hiện.
Mặt khác, Adonis chỉ có một
mình. Cho dù dùng hệ thống để đột phá giới hạn, liệu hắn có thể một mình solo
với toàn bộ Hồn giới không? Hắn ta đã có sự trợ giúp của Pt từ Quỷ giới Đấu
giá hội, nhưng thế thì vẫn rất bất hợp lý.
Không giống như những con
quỷ, các Linh hồn không chú ý nhiều đến kẻ thù của họ. Nếu 'khế ước' có lợi
cho họ thì các Linh hồn sẽ phối hợp với nhau liền.
Vậy ... điều gì sẽ xảy ra nếu hắn cố gắng thực sự hợp nhất họ bằng cách sử dụng
hệ thống? Tôi chưa bao giờ nghe nói về việc Adonis liên kết với các Linh hồn
khác nên điều đó thực sự kỳ lạ.
'Lũ Ám hồn luôn mong muốn tìm ra sơ hở trong hệ thống.'
Đặc biệt, chúng tìm kiếm
những thứ liên quan đến Khe nứt.
Trước đó chúng đã lợi dụng
sơ hở để mở một Khe nứt nhỏ nhằm liên lạc với tôi.
Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng có thể tự do đóng mở Khe nứt?
Phân tách các nguyên tố. Liên minh giữa các Linh hồn sẽ không thể thành hình
và họ sẽ bị đánh bại.
Không thể mở một lỗ hổng trên thế giới bằng một Khe nứt.
Trong kiếp trước, Adonis cai trị Hồn giới giống như Ariel Diablo cai trị Quỷ giới. Tôi
không biết chuyện gì đã xảy ra sau đó ... có lẽ Adonis và Hồn giới bắt đầu một
cuộc chiến với Ariel, người đã trở thành Quỷ Đế.
Liệu có đúng chăng?
Dù không giống nhau, nhưng
hắn sẽ đạt được nó theo cách tương tự.
Bây giờ tôi nhận ra Adonis
đang hành động theo một cách phức tạp hơn.
Thống trị Hồn giới chỉ là
một mục tiêu chính.
"Tôi cho rằng hắn muốn trở thành một vị thần toàn năng."
Thần!
Hóa ra là vậy.
Mặc dù tôi không biết gì về các vị thần, nhưng hắn thì khác. Hắn có thể trở
thành 1 tồn tại như 1 vị Thánh sống.
Adonis. Hắn tham như mõ vậy.
"Cậu cũng nhận ra?"
Mắt Garrash lóe lên.
Ông ấy tiếp tục.
"Ta không biết gì
về hệ thống và trò chơi mà tất cả các cậu đang chơi. Vì vậy, ta phải đoán mục
tiêu cuối cùng của Adonis là gì."
Bây giờ ông ấy đã bị thuyết phục.
Vẻ mặt của Garrash dường như chứng tỏ mọi thứ đã trở nên
thú vị hơn.
“Như ta đã nói, ta thích đối mặt với 1 kẻ yếu hơn mình. Sẽ rất thú vị khi
thấy chúng thể hiện sức mạnh khi đối mặt với ta. Vẫn chưa đến lúc ... Ta sẽ phải
đợi hắn đột phá. "
Nói cách khác, ông ấy đang chờ Adonis vượt qua giới hạn.
Chả hiểu cái lão già này nghĩ gì nữa
'Lại gặp phải 1 lão tâm
thần rồi'
Tại sao ông ấy lại để kẻ thù đe dọa mình?
Đ’ hiểu nổi.
Nếu là tôi thì sẽ đánh cho chúng hiểu ra vấn đề trước khi
chúng đủ lông đủ cánh.
Tuy nhiên, ông ấy đang cố tình để Adonis phát triển.
Dù tôi có nghĩ thế nào đi nữa, Garrash thực sự không bình thường.
Sau 1 khoảng thời gian im lặng. Cuối cùng, Garrash nói.
“Randalph Brigsiel. Ta sẽ gửi hạt giống thông qua Jives. Cuộc gặp gỡ này
thú vị đấy. Và ... tin buồn cho Ifrit, nhưng ngọn Cửu hỏa này đã rơi vào
trạng thái ‘Ngộ đạo’, nó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Có lẽ nó sẽ ngủ yên 3
năm”
"Ủa thế Đại Tinh hỏa vẫn chưa hoàn
thiện sao?"
"Cửu hỏa là ngọn lửa
cuối cùng xuất hiện. Bằng mọi giá ... cậu có thể hỏi Ifrit phần còn lại."
Ifrit hiện đang bị nhốt trong Trái tim của Chúa tể Địa ngục. Tôi do dự không
dám đưa anh ta ra ngoài vì chẳng biết sẽ có chuyện gì xảy ra.
Không quan trọng lắm, nên không cần mạo hiểm làm gì.
"Ta rất mong chờ sự
phát triển của 100.000 hạt giống."
Tôi quay đi trước những lời này. Garrash nhìn chằm chằm vào lưng tôi và
thì thầm.
“Một con quỷ thú vị. Ta sẽ theo dõi con đường của cậu”.
Tôi nghĩ về cuộc gặp gỡ sau khi trở về Hầm ngục.
‘Thấy cứ sai sai.'
Garrash. Ông ấy rất mạnh. Ngang cơ với lúc đỉnh cao của đám Đại Công
trước trong kiếp trước của tôi. Tuy nhiên, ông ấy lại không quyết liệt với
Adonis mà cho hắn cơ hội có thể thịt mình. Từ chối hiểu thật sự.
'Adonis. Đến giờ, hắn
lẽ ra phải vượt qua giới hạn bằng cách sử dụng Bản nguyên. '
Cần có thời gian để vượt qua giới hạn và lấp đầy tiềm năng. Dựa trên thái
độ của Garrash, ông ấy sẽ cho Adonis cơ hội đó. Nếu Adonis bắt đầu một cuộc
tấn công tổng lực, liệu Garrash có thực sự có thể ngăn chặn được hắn?
'Mình chỉ nghĩ về việc
trở thành Quỷ Đế'
Nó chắc chắn rất có nghĩa. Tôi sẽ cười hớn hở nếu trở thành Quỷ Đế. Đó
là ước mơ của tôi và sẽ không thay đổi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ về những gì sẽ xảy ra sau khi tôi trở
thành Quỷ Đế. Tương lai xa thì cứ tạm thời cho qua đã.
Nhưng bây giờ thì khác. Tôi đã có thời gian để chuẩn bị nhiều nhất có thể.
Adonis có thể là một kẻ thù tiềm tàng. Tôi đã chống lại hắn ở một mức độ
nhất định thông qua khế ước với các Hỏa hồn và Thủy hồn ...
'Chỉ có một cách'
Mắt tôi sáng lên.
Tôi nắm chặt Phẫn nộ và Đế kiếm.
'Mình phải trở nên mạnh
mẽ hơn nữa'
Cú sốc khi diện kiến Garrash vẫn còn nguyên trong tâm trí tôi. Tôi có thể
là người mạnh nhất trong số những con quỷ, nhưng so với những giống loài khác
thì chưa chắc.
Nó giống hệt với tình huống của Okullos.
Vì vậy ... tôi phải tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn cho đến
khi không còn kẻ thù nào nữa.
Tôi cũng chẳng sợ gì Adonis và Hồn giới.
Garrash dường như đã thừa nhận sức mạnh của tôi.
Chỉ trong ba ngày, ông ấy đã gửi 100.000 hạt giống qua Jives.
Hầu hết chúng đều là những cành cây bị cháy một nửa hoặc những chiếc lá có sức
sống yếu.
"Khế chủ. Đừng đối xử tệ với những đứa trẻ này. Nếu chúng được
nuôi dưỡng đúng cách và gửi lại cho chúng tôi thì Ngài sẽ được thưởng lớn ”.
Jives nói qua cho tôi biết. Đó
là biểu hiện tình cảm của anh ấy đối với những hạt giống.
"Cần phải trả lại hả?"
"Tùy Khế chủ thôi. Tuy nhiên ... hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. Chúng
tôi có rất nhiều bảo vật. Có những món đồ cấp (L) mà các Hồn vương khác không
thể chạm tới."
Garrash đã mặc những trang
bị rất phi thường.
Tiện thể ... trang bị cấp (L) đúng là rất gì và này nọ.
'Ông ấy đang cố gắng lôi kéo mình.'
Tôi biết tác dụng của các trang bị được xếp hạng (L) nên không khỏi động tâm.
"Tôi hiểu rồi"
"Ừm, tôi đã đưa cho Ngài hạt giống nên phải về nghỉ ngơi chút đây"
Anh ấy cảm thấy mệt mỏi vì
phải liên tục làm việc trong suốt ba ngày qua. Tôi gật đầu và Jives quay
trở lại Hồn giới.
"Chủ nhân. Tất cả những thứ ...... này là gì?"
Yihi đang đợi tôi.
Tôi trả lời bằng một giọng
bình tĩnh.
"Hạt giống Linh hồn."
"A! Thảo nào em lại
cảm nhận được Hỏa pháp lực. Chà! Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy nhiều hạt giống
như vậy."
Yihi bay xung quanh đống hạt giống.
Một lúc sau, cô ấy quay lại vai tôi với một nụ cười bí hiểm.
“Yihih. Chủ nhân. Ngài định bỏ
tất cả chúng vào Hầm ngục?"
"Tôi phải làm
chúng thức tỉnh trước đã"
"Vậy thì ~ Yihi có thể lấy một ít không?"
Tôi rất lo lắng về những gì Yihi sẽ làm, nhưng có rất nhiều lượng hạt giống này
nhiều quá.
"Chỉ 3 thôi nhé."
Để đề phòng, tôi giới hạn số lượng.
“Yihihihi! Vậy thì
~ Yihi chọn Hạt giống được chứ? ”
Tôi nhún vai và nói.
"Cứ mái thoải thôi."
"Yihihihihi!"
Tiếng cười của Yihi tràn
ngập Hầm ngục.
Yihi chắc biết cách chọn, lại sắpthêm 3 con boss rồi