Chương 185: Thức tỉnh một nửa (phần 3)
Dĩ nhiên, tôi không thể solo với tận 30k sinh vật.
Mặc dù đã bước vào cảnh giới siêu việt, nhưng tôi chỉ có một mình. Tất nhiên,
tôi nhận ra ở đây chẳng có sinh vật thượng đẳng nào cả.
Tuy nhiên, lý do cho hành động của tôi rất đơn giản.
‘Martin ở đây’
Không cần lý do khác.
Martin đã lọt vào tầm ngắm của tôi.
Tôi không cần thiết phải giết sạch tất cả 30k sinh vật. Tôi chỉ cần giết hắn.
'Một nửa trong số chúng
được sinh ra ở Hàn Quốc. Nếu Martin bị giết, quyền kiểm soát của hắn đối với
đám sinh vật sẽ mất đi, và chúng sẽ tự tàn sát lẫn nhau'
Tôi sẽ chẳng cần động tay vào đám sinh vật nếu thịt luộc xong
Martin.
Chúng sẽ tự đánh nhau và tôi sẽ khỏi phải bẩn tay.
'Đó sẽ là một khung cảnh tuyệt vời'
Đám sinh vật dần tiến đến gần và tôi vẫn nở nụ cười tươi
rói.
Đây là lần đầu tiên tôi phải một mình đối mặt với 1 đội
quân đông đảo như thế.
Đó là cảnh tượng tôi đã hằng mơ vô số lần nhưng tôi biết giới hạn của mình. Giờ
thì cảnh tượng đó đang bày ra trước mắt tôi.
Tôi đã mạnh mẽ hơn.
Kiếp trước của tôi coi như bỏ!
Có một sự khác biệt đáng kể trong cách tôi nhìn về thế giới sau khi trở nên mạnh
mẽ hơn.
Tôi đã học được cách đối phó với điều này.
Tôi duỗi thẳng hai tay.
Hwaruruk!
Kiêu hỏa bùng lên từ cơ thể tôi.
Cùng lúc đó, một lực lượng khác cũng bùng lên.
Đó là 'Sức mạnh thống trị'
'Một kỹ năng có xác suất thấp có thể khống chế đối thủ trong tình trạng nguy kịch. Có
lẽ tôi nên sử dụng nó để chống lại đội quân này’
Làm gì có kỹ năng nào thích hợp hơn khi phải một mình chống
lại cả một đội quân chứ?
Grrrrr!
Lôi thần kích động lao ra.
Lửa và Sét bao quanh tôi và sẵn sàng bùng phát bất cứ lúc nào.
‘Rồi sao...'
Tôi quay đầu lại.
Tôi rút ra ‘Cuồng nộ’ và Đế kiếm.
‘Bắt đầu thôi, Martin’
Tôi thắng hay hắn thằng đây
Cảm xúc dâng trào của tôi khiến ‘Cuồng nộ’ run lên. Đó sẽ là thông tin tốt
cho Pandemonium nếu hắn ta trông thấy sức mạnh của tôi, nhưng ngược lại, nó
cũng là 1 lời cảnh tỉnh.
Nếu Pandemonium mất Martin, hắn sẽ phải do dự trước khi
hành động. Hắn đã mất quá nhiều tay chân, nếu mất thêm nữa thì cần phải có
thời gian hồi phục.
Tôi sẽ sử dụng thời gian đó để kéo dài khoảng cách với hắn. Không, nuốt trọn
luôn Pandemonium ấy chứ. Không có Martin, hắn sẽ không thể ‘đoán trước’ kết cục
của mình.
'Nếu mình hành động một mình, khả năng hắn ta có thể nhìn thấy trước tương lai
là rất thấp’
Tôi biết đại khái những gì Martin có thể thấy trước. Nếu
đám đệ của tôi kéo hết đến đây thì Martin đã không xuất hiện. Vì tôi chỉ
có một mình nên hắn đã đến đây bất chấp rủi ro.
Tuy nhiên, đây cũng là một canh bạc đáng kể đối với tôi.
Nếu tôi bắt hụt Martin hôm nay thì các cuộc tấn công của Pandemonium sẽ trở nên
dai dẳng hơn và hắn sẽ đưa một lượng lớn sinh vật khó nhai ra để đối phó với
tôi. Vì vậy ... tôi phải ‘thịt’ Martin.
May mà tôi không kéo theo cả 1 đội quân hoành tráng, không thì Martin đã phát
hiện được ngay.
"Đường này không thông"
Kuwuuong!
Tôi phát tán toàn bộ pháp lực của mình ra xung quanh, phạm vi ảnh hưởng kéo dài
hàng km. Cùng lúc đó, Martin và đám sinh vật của hắn rùng mình và dừng lại.
Những kẻ không chịu được luồng pháp lực của tôi đồng loại ngã xuống. Martin
và tôi đều là Ngục chủ, tuy nhiên ngay cả hắn cũng gặp khó trước uy áp của tôi.
Đám sinh vật cấp thấp khiếp sợ. Một số bị giẫm đạp đến
chết.
Tôi bắt đầu di chuyển. Mỗi bước đi của tôi, mặt đất lại
nổ tung như chào đón. Hiện tượng này xảy ra khi có 1 luồng pháp lực rất lớn
tràn ra.
Mật độ pháp lực của tôi rất cao nên Kiêu hỏa ngày một lớn hơn. Đôi Hỏa dực
tăng size nhanh chóng và nuốt chửng hàng chục sinh vật với mỗi cú đập cánh.
Khi tất cả pháp lực của tôi phát ra, đôi cánh đạt đến hình
dạng chung cực. Tất nhiên, Lôi thần cũng bị ảnh hưởng.
Kwaaaang!
Lôi thần là tia sét theo đúng nghĩa đen. Nơi nó bay
qua, vô số tia sét đánh xuống đốt cháy kẻ thù, sét vươn lên đến tận trời, tạo
thành một cơn bão sấm sét.
Sét trên trời và đôi cánh của Kiêu hãnh dưới đất!
Một mình tôi có thể sử dụng cả 2 luồng sức mạnh.
Kwaang!
Sinh vật đầu tiên mà tôi tiếp cận là một con Orge hai đầu. Tôi
ấn nó xuống bằng sức mạnh siêu việt của mình và đỡ đòn bằng đôi cánh của Kiêu
hãnh. Ngọn lửa mạnh bao trùm lấy con Orge hai đầu.
Keooook!
Kiêu hỏa sẽ không bao giờ tắt trừ khi tôi ra lệnh. Nó lan
lên phần thân trên của con Orge hai đầu và lan rộng từng chút một. Sau đó,
tôi dùng ‘Cuồng nộ’ tặng nó 1 nhát thấu tim.
- Sức mạnh Thống trị đã được sử dụng. Orge 2 đầu bị chém rụng 1 trong 2 trái
tim giờ sẽ theo chân Randalph Brigsiel.
Sức mạnh sẽ từ từ bào mòn linh hồn của đối phương. Lúc đầu, nó có thể hơi
nổi loạn. Tuy nhiên, nó sẽ không bao giờ làm hại chủ nhân của nó và sẽ trở
nên hoàn toàn nghe lời theo thời gian.
Tôi đã rất may mắn.
Đây là lần đầu tiên Sức mạnh Thống trị có hiệu lực.
Tôi thu Kiêu hỏa khỏi cơ thể nó. Con Orge 2 đầu thể hiện
cảm xúc phức tạp qua đôi mắt.
Nó vẫn còn thù địch tôi, nhưng cơ thể nó thì không thế.
"Tấn công những kẻ nhắm tới ta"
Khi mệnh lệnh được đưa ra, con Orge 2 đầu di chuyển ngay lập tức. Khuôn mặt
của nó bối rối nhưng nắm đấm của nó vẫn giã đám sinh vật đang tiến tới thùm thụp.
Kuuong! Kuuong!
Đám Orc bị ăn liên hoàn đấm. Bị kẻ ‘cùng phe’ tấn công khiến đám sinh vật
không kịp trở tay.
‘Hay thật đấy'
Mọi chuyện đã thành ra thế này
Có vẻ như sẽ có rất nhiều trò hay xảy ra nếu tôi sử dụng Sức
mạnh Thống trị đúng lúc đúng chỗ.
Để làm được điều đó, tôi cần thu hút nhiều sinh vật hơn.
Giống như thể được thưởng thức bia miễn phí vậy.
‘Cuồng nộ’ và Đế kiếm cùng lúc chém xuống. Kiếm pháp
Haien Moon được sử ra như mây trôi nước chảy. Động tác của tôi tương tự
Haien Moon nhưng bạo lực hơn một chút.
Tôi đã cải thiện kiếm pháp Haien Moon để phản ánh ý chí của
chính mình.
Kwarung!
Đám sinh vật chạy đến từ mọi hướng đều ‘đăng xuất’.
Nhưng chúng vẫn gây cho tôi sự khó chịu. Tôi bực mình
dậm chân xuống đất.
Mặt đất dậy sóng tạo thành 1 bức tường và chia cắt đám sinh vật. Tôi lặp lại
hành động này hai lần và tăng chiều dài của rào chắn. Đám sinh vật bắt đầu
tấn công một cách có trật tự hơn.
Tôi cười giễu cợt. Thế này mới vui chứ.
Một cảm giác vô tư lự!
Đúng thế. Hiện giờ tôi đang cảm thấy cơ thể được giải
phóng. Đây là lần đầu tiên tôi phóng ra toàn bộ sức mạnh kể từ sau trận
chiến với Okullos.
Đặc biệt là tôi đã không có cơ hội thể hiện sức mạnh của bản
thân sau khi trở nên siêu việt.
Tôi đã phần nào tưởng tượng được chuyện này. Tôi tự hỏi sẽ ra sao nếu có đủ
sức mạnh để được tự do.
Hằng ngày, tôi đều tưởng tượng về nó. Và giờ nó đã trở thành hiện thực
‘Không có gì là không
thể với mình'
Tôi cảm thấy tự tin rằng mình có thể làm được mọi thứ.
Tôi đã nắm trong tay sức mạnh đó
Trên thực tế, tôi mạnh hơn nhiều so với những gì mình tưởng
tượng.
Đây là sức mạnh của sự siêu việt.
Tôi rung động với chính bản thân mình.
Tôi không thể tưởng tượng được Martin cảm thấy gì khi trông
thấy tôi
Hắn chắc sẽ lo sợ lắm đấy. Ngực hắn phập phồng, gương mặt thì tái nhợt
Tôi đã được ‘tận hưởng’ cảm giác sợ hãi đó ở kiếp trước. Đó là khi tôi phải
đối mặt với các Đại Công trước.
‘Mình sẽ thắng.'
Trước khi bắt đầu, tôi vẫn còn nghi ngờ
Nhưng hiện giờ, tôi chắc chắn.
Tôi sẽ là người chiến thắng!
Tôi thể hiện độ tay to của mình với mỗi chiêu kiếm. Càng đánh, lượng sinh vật bị
‘dâm uy’ của tôi thu về lại càng nhiều.
Trận chiến ngày càng trở nên hỗn loạn, và cuối cùng tôi đã
áp sát được Martin.
"Ngươi ...
Randalph Brigsiel !!"
***
Martin thất kinh kêu lên.
Thật không thể tin được. Hắn không tin chuyện này lại xảy ra
Pháp lực siêu to khổng lồ. Mạnh mẽ vô song ...
Sức mạnh áp đảo mà hắn chỉ cảm nhận được từ một Đại công tước!
Tất cả lũ Quỷ đều suy yếu khi đến Trái đất và đang dần hồi
phục sức mạnh. Nhưng chưa ai vượt qua được giới hạn.
Vậy mà người trước mặt hắn đã vượt qua. Gã đó đã bước lên 1 tầm cao mới.
Tại sao Martin lại không tiên đoán được điều này?
'Mình chỉ tiên đoán được
rìa ngoài của hiện thực. Nhưng cái gã siêu việt này là 1 tồn tại phi thực
tế. Mình không thể tiên đoán được hắn ... '
Nếu Randalph mang theo đám đệ thì mọi chuyện đã khác.
Martin không thể tiên đoán được điều gì được khi gã đó di chuyển một mình.
Randalph Brigsiel.
Martin thực sự không hiểu tại sao Okullos và Ariel Diablo lại lo lắng về gã đó. Ngay
cả Pandemonium cũng chỉ tập trung tấn công mình gã.
Tất cả những gì gã đó có là lượng Pt khủng khiếp. Martin nghĩ gã không có sức mạnh
lớn đến vậy.
Không. Hắn nhầm rồi. Hắn đã thấy tự hào về đôi mắt có
thể thấy mọi thứ của mình.
Giờ thì Randalph đã có một đội quân ở bên mình. Mỗi khi gã vung kiếm, thì
lại gặt thêm 1 vài tên đệ về dưới trướng.
Martin ra lệnh cho đám sinh vật nhưng dường như chúng không
nghe thấy gì nữa.
‘Đéo tin nổi luôn'
Uy áp hơn xa một Ngục chủ!
Hắn không thể tin một con Quỷ có thể mạnh đến vậy
Tuy nhiên ... điều đó đang xảy ra ngay trước mắt hắn. Thật 100%
Martin khó chịu, dạ dày sôi lên sùng sục. Hắn ta đã ‘thí mạng’ chỉ để hoàn
thiện được khả năng tiên tri của mình. Nhưng những gì hắn nhận lại chỉ là sự xuất
hiện của một con Qủy siêu việt, và cười cho hắn thối mũi.
Con bà nó gấu?
Hắn ta không thể đoán trước được.
Mỗi người đều có giới hạn sức mạnh. Dù cho không chính xác lắm, nhưng
Martin vẫn có thể nhìn ra sức mạnh của ai đó nhờ khả năng tiên tri của mình.
Tuy nhiên, Randalph như chiếc máy bay tàng hình, đã phá vỡ
được hệ thống radar của Martin
Vậy nên, hắn vẫn không thể dễ dàng tin tưởng.
"Ngươi ... Randalph Brigsiel !!"
Hắn kêu lên một cách tuyệt vọng
Sau đó, khả năng tiên tri của hắn được kích hoạt.
Câu nói đó vẫn không thay đổi 'Mình sẽ chết ở đây!'
Hắn nghiến răng, hắn không thể chết.
"Thay đổi trục thời
gian. Khi đó thời gian của ta và ngươi sẽ trôi với tốc độ khác nhau”
Kỹ năng mạnh nhất của Martin, 'Trục thời gian (E)' đã được kích hoạt.
Đó là một kỹ năng ảnh hưởng đến thời gian trong bán kính ba
km. Thời gian có thể trôi nhanh hơn, chậm đi, hoặc thậm chí đứng yên. Không
thể chỉ định chính xác mục tiêu cho kỹ năng này nhưng đó là 1 canh bạc có thể
nâng cao cơ hội sống của hắn.
Thế nhưng ...
-----------------------
‘Trục thời gian (E) 'đã bị phát hiện bởi' Tâm nhãn. '
Kháng lại 50%!
Kháng lại 13%! Trí tuệ và Pháp lực cao của đối thủ sẽ
vô hiệu hoàn toàn 'Trục thời gian'.
-----------------------
"Gì...?"
Kỹ năng áp hòm của hắn đã mất tác dụng
Kỹ năng xuất ra rồi mà vẫn ngắt được sao?
Nhưng gã đó chỉ cười.
Cái trò này có vẻ hữu ích đối với gã
Randalph đến gần và chém xuống
Martin có thể tránh được không?
Quá muộn rồi.
Martin sử dụng quyền trượng của mình. Ảo ảnh được triệu hồi ra phía trước
-----------------------
‘Ảo thuật (E) 'đã bị khám phá bởi' Tâm nhãn'
-----------------------
"Dis mẹ..."
Kỹ năng nào cũng đã bị chặn lại
Tình huống này xấu quá mức quy định
Chênh lệch sức mạnh quá lớn
"Mình không thể chết cho đến khi khả năng tiên tri được hoàn thiện!"
Martin nghiến răng.
***
Tôi dùng ‘Cuồng nộ’ và Đế kiếm đâm hắn
Martin ‘đăng xuất’. Cùng lúc đó, đám sinh vật bắt đầu chém giết điên cuồng.
Tôi móc mắt của Martin ra.
'Mình sẽ đưa chúng cho
Gaparam.'
Chúng là đôi mắt tiên tri. Hiệu ứng đã biến mất do cái chết của Martin,
nhưng nếu được tinh luyện lại thì một số khả năng của chúng có thể được phục hồi. Đôi
mắt sẽ là vật liệu tốt cho một ‘Người nhân bản’
Tôi đặt đôi mắt vào hành trang của mình và dập tắt Kiêu hỏa. Lôi thần cũng
quay về cơ thể tôi.
‘Đi gặp Thánh nữ thôi'
Tôi đã đột ngột bỏ đi trong
khi cô ấy đang ‘biến hình’. Tôi cần đến xác nhận kết quả.
Với chẳng chút lo lắng nào, tôi chạy về phía Thánh nữ.
Kim Yura đang nằm.
Cơ thể của cô ấy đã hồi phục trong khi thánh lực và pháp lực của tôi đã hòa vào
với nhau.
Tôi đã rất lo lắng nhưng
chúng thực sự khá cân bằng.
'Thánh nữ của sự hài hòa sao'
Tôi bật cười khi sử dụng Tâm nhãn để kiểm tra cửa sổ trạng thái của cô ấy.
Chức nghiệp 'Thánh nữ của
sự hài hòa'
Tôi hi vọng một cái gì đó imba như 'Hủ bại' nhưng kết quả lại hoàn toàn khác.
Chắc là do pháp lực của
tôi hơi bị ‘thuần khiết’ quá.
'Khế ước đã được hình thành. Bây giờ cô là của tôi. '
Dù sao thì, tôi đã ôm được Thánh nữ vào tay. Đúng là vớ bở.
Tôi vác Kim Yura và Kim Min-ji trên vai rồi trở lại Hầm ngục. Đây là lần đầu
tiên tôi phóng hết pháp lực ra ngoài nên có cảm giác hơi mệt.
‘Dọn dẹp thì cứ để Yihi lo thôi'
0 comments:
Đăng nhận xét