Chương 190: Chiến đấu với chính mình (phần 2)
Theo số lần chiến đấu tăng lên, các trận chiến bắt đầu trở nên khác đi.
Từng chút một, tôi bắt đầu hiểu sự tồn tại của 'Tôi'
‘Càng đánh, gã càng giống mình hơn. Ngược lại,
mình thì ..'
Ban đầu, có những sự khác biệt. Nhưng khi chiến đấu lặp đi lặp lại,
nó đã trở nên cân bằng hơn.
Không, tôi đã đi xa hơn. Gã đó đang đuổi theo tôi
'Mình đang trở nên giống gã ấy.'
Tôi tặc lưỡi
Rồi thấy một chút giác ngộ. Tôi nhận ra điều đó không chỉ áp dụng
cho bản sao.
Cuối cùng, trận đánh thứ 100
Tôi lại quay về điểm khởi đầu
Ai mới là bản sao của ai chứ?
Bây giờ tôi không thể phân biệt mình với gã đó
Tôi trở nên hoàn thiện hơn, còn gã thì đầy thiếu sót.
Và ... tôi ngày càng trở nên vô tri. Hay dần khô héo nhỉ?
Ánh mắt lạnh lùng. Động tác gọn gàng.
Không khác gì cái máy.
Bản sao giờ không còn là đối thủ của tôi, gã ngày một yếu đi, còn tôi
càng lúc càng mạnh.
Tuy nhiên, bên trong tôi cảm thấy trống rỗng.
Trong tình cảnh này, máu tôi cũng lạnh như cách tôi chiến đấu vậy.
Tôi đột nhiên nghĩ ‘Đây không phải kiểu hoàn thiện mình mong muốn’
Tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng tôi không muốn hoàn thiện mà không còn
là chính mình.
'Mình sẽ cười lớn khi trở thành Quỷ đế.'
Đó là mong ước của tôi. Giấc mơ của tôi. Ý muốn của tôi ngồi
đó và cười thật to, chứ không phải ngồi nghệt mặt ra đó.
Tiếng cười đó sẽ chế giễu tất cả những ai cố gắng tước đoạt danh hiệu đó
khỏi tôi. Nhưng ... nếu tôi trở nên lãnh cảm thì tôi sẽ không thể cảm nhận
được gì khi trở thành Quỷ đế.
'Không thể được.'
Để hoàn thiện, liệu tôi có cần bỏ đi những thiếu sót?
Nếu vậy thì không còn là hoàn thiện nữa rồi. Tôi đã trải qua nhiều
thử nghiệm và sai sót ngay cả khi còn thiếu sót. Tuy nhiên, sự thay đổi đột ngột
này chẳng khác nào cười vào sự cố gắng của tôi.
Giống như thể tôi đang tự kết liễu giấc mơ của chính mình.
Tôi rất hài lòng với sự kiêu ngạo và lòng tự trọng cao của
mình. Tuy nhiên, nó đã bị loại bỏ như là điểm yếu.
Tôi sẽ chấp nhận nó.
Chuyện này không vui chút nào.
'Mình không thích thế'
Một thay đổi nhỏ
Tôi sẽ trở lại như cũ
Đó mới chính là cuộc chiến thực sự.
Tôi đã phải nỗ lực rất nhiều để phục hồi tư duy ban đầu
-------------------
Nhanh nhẹn -1
-------------------
Chỉ số của tôi đã giảm. Sau khi bổ sung lại những thiếu sót, chỉ số
của tôi đã trở về như lúc đầu. Nhưng tôi không bận tâm. Kiểu hoàn thiện
này không phải hướng mà tôi muốn.
Nó có thể chậm nhưng tôi sẽ thành công theo cách của riêng mình.
Sau đó, đôi mắt của bản sao đã thay đổi
“Đồ ngu. Ngươi không thể vứt bỏ nó. Ngươi
đã làm mọi cách để trở nên hoàn thiện, nhưng rồi lại đá nó đi thế này sao? "
Lời nói của gã thô bạo nhưng ánh mắt thì khác
Bất ngờ. Gã đã rất ngạc nhiên vì tôi.
Đôi mắt gã đang hỏi làm thế nào điều này có thể xảy ra
Tôi hiểu gã vì tôi đang bị đồng hóa với gã.
"Ném nó đi sao?"
Tôi bật cười. Những điều tôi đã đạt được khi hoàn thiện. Tôi
đã bỏ qua hết thảy.
Rồi gã bản sao nghiến răng nghiến lợi
"Lựa chọn sai lầm! Ngu xuẩn và ngốc nghếch!"
“Đừng chọc cười ta. Không phải ngươi là kẻ
muốn được ngu xuẩn thế này sao? ”
Tôi bật cười khi nhìn chằm chằm vào gã
Gã thay đổi sau mỗi lần chúng tôi đối đầu. Và những thay đổi đó đôi
khi rất quen thuộc. Tôi không thể không nhận ra vì chúng là những yếu tố
lấy từ tôi.
Ban đầu thì không sao, tuy nhiên, nó đã thay đổi, khi tôi bị lấy đi quá
nhiều.
Tôi có thể nhận thấy chỉ bằng việc nhìn vào những biểu hiện khác nhau
của gã.
"Ngươi không muốn được hoàn thiện sao? Sự hoàn
thiện bắt đầu bằng việc loại bỏ những điểm không hoàn hảo! Ngươi không muốn trở nên mạnh mẽ hơn sao?"
Gã hỏi với vẻ mặt đau khổ
"Ta muốn trở nên mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, ta
không nghĩ mình chưa hoàn thiện."
Những thứ gã lấy của tôi. Tôi không nghĩ đó là điểm yếu. Bản
sao của tôi có suy nghĩ khác ... vì vậy tôi khác với gã.
Sau đó, gã bắt đầu chạy lung tung
"Còn thiếu sót thì ngươi sẽ không thể chiến
thắng ta!"
"Ta không nghĩ mình chưa hoàn thiện."
Ngay bây giờ tôi đã được thư giãn một chút. Một khi gã đã điên loạn
như thế, có thể là tôi đã đi đúng hướng.
"Chưa hoàn thiện, nếu chưa hoàn thiện thì sao?
Ngươi sẽ không thể trở thành Quỷ đế!"
"Mới tắc 1 chỗ đó thôi. Tiêu chuẩn của chúng ta
khác nhau."
Tôi giương ‘Cuồng nộ’ và ‘Đế kiếm’ lên
Gã hét lên
"Không bao giờ! Ngươi không bao giờ có
thể đánh bại ta trừ khi ngươi hoàn thiện!”
"Ngươi mới là điểm yếu của ta"
Không giống như bản sao, tôi rất tự tin
Tôi hít một hơi thật sâu
Và tôi đặt ‘Cuồng nộ’ và ‘Đế kiếm’ xuống
"Ngươi đang làm gì?"
"Ta sẽ không bán linh hồn để trở nên mạnh mẽ
hơn. Và ..."
Tôi nở 1 nụ cười chế giễu
“Ta sẽ không dung thứ cho việc những thứ của ta
nhưng lại ở chỗ khác. Trở lại."
Gã và tôi khác nhau. Chúng tôi sẽ không bao giờ giống nhau. Tuy nhiên,
có những điểm tương đồng. Cuối cùng tôi cũng hiểu ra lý do. Gã là một
phần của tôi đã bị chia cắt.
Trong sâu thẳm tâm trí, phần mà tôi nghĩ là 'yếu đuối' đã trở nên độc
lập. Tôi không hiểu bản thân mình nên điều đó càng thể hiện sự hẹp hòi của
tôi
Đôi mắt gã với gương mặt y hệt tôi rung động.
"Buông bỏ đi. Đó là con đường hoàn thiện
nhanh nhất. Không phải ngươi cũng biết rõ điều đó sao? Ngươi vẫn chưa nhận ra
sự thật sau khi đối mặt với các vị thần và trùng sinh hả? Ngươi biết rõ là đằng
khác. Có một chi tiết như vậy trong sự thật mà họ đã nói với ngươi. Vậy
tại sao ...? "
"Tại sao ta lại làm thành thế này à?"
"Đúng. Tại sao? Trái tim ngươi đang
được tẩy rửa. Vậy mà ngươi vẫn đang chần chừ? ”
Mặt ẩn của tôi. Nó được gọi là bản sao. Tôi lắc đầu
“Các vị thần không yêu cầu ta phải trở nên hoàn thiện. Sau
tất cả, họ cũng tự nhận rằng mình chưa hoàn thiện. Tất nhiên, dù không có cái
trò máu chó này, thì ta vẫn sẽ không đi lên con đường của 1 kẻ khác đã đặt ra.
Không đời nào”
Tôi sẽ đi theo con đường của riêng mình.
Những kỷ niệm của kiếp trước chỉ là nền tảng và tôi sẽ bước trên một con
đường mới. Dù không phải lúc nào cũng đúng, nhưng tôi sẽ đi đến cùng.
Có lẽ tôi đã do dự nếu con đường của tôi sai
Nhưng bây giờ thì khác.
“Ngươi chắc chắn sẽ hối hận. Ta gần như không
thể tách rời khỏi ngươi ... một khi ngươi công nhận điều đó, nó sẽ không thể
đảo ngược"
"Cho dù ngươi là 1 phần ta ít quan tâm, ta vẫn
có thể trở nên hoàn thiện bằng khách công nhận ngươi"
"Ngụy biện! Tất cả chỉ là ngụy biện"
"Có người đã nói với ta. Ta còn quá trẻ, kiêu
hãnh sẽ siết cổ ta. Tuy nhiên, kẻ nói ra lời đó đã chết dưới tay ta"
Tôi đã chiến đấu với Okullos, kẻ vi phạm điều cấm kỵ
Kẻ thắng luôn đúng và Okullos đã bị đánh bại.
"...Ok thôi. Cứ chờ xem. Trái tim ngươi
sẽ sớm nản thôi”
Bản sao bước chậm về phía trước như thể gã đã bỏ cuộc
Tôi cười và dang rộng vòng tay
Và gã bước vào tôi
Điều đầu tiên tôi trông thấy khi mở mắt ra là một tiểu tiên nữ.
"Ngài dậy rồi à, Chủ nhân?"
"Yihi"
Tôi đứng dậy. Đó là một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ có vẻ là nằm trong
ngôi làng Hắc yêu.
"Ngài hôn mê 3 ngày nay rồi. Yihi lo lắm đấy"
Yihi lấy ngón tay lau nước mắt
"Ba ngày rồi sao. Vậy có chuyện gì xảy ra
không?"
"Chrisley đi rồi. Cây Sinh - Tử đã phát triển
một cách an toàn và 7 ứng cử viên cho ngôi Vua đã được đề cử. Yihi đã hỏi và 2
trong số họ là người mà Chủ nhân biết."
"Chrisley nói với tôi mấy chục ngày trước rồi"
Yihi chớp mắt
"Huh? Lạ vậy. Yihi chỉ mới được cho
biết cách đây vài ngày”
Chuyện này nghe có vẻ không hợp lý. Tôi cảm nhận được có gì đó là
lạ và hỏi
“Yihi. Hôm nay là ngày bao nhiêu?"
“Ngày 12 tháng Chín. Trời lạnh hơn rồi. Yihi
không thích lạnh”
"Ngày 12 tháng 9?"
"Có chuyện gì vậy, Chủ nhân?"
"Không."
Tôi hơi nhíu mày
Lần đầu tiên tôi đến chỗ Cây Khởi nguyên và chiến đấu với bản sao của
mình là vào ngày 9 tháng 9. Mới chỉ có 3 ngày thôi sao.
Ngay cả cuộc trò chuyện với Chrisley ..
‘Liệu có phải là tiên tri hay không?'
Tôi nhớ lại vụ đôi mắt của Martin nhưng không nhớ là đã cấy ghép chúng
vào người. Có vẻ như tôi đã được thừa hưởng chút sức mạnh của hắn.
Tôi không chắc chuyện gì đang xảy ra
'Hay đây là tác động của Sức mạnh Thống trị?'
Có lẽ Sức mạnh Thống trị đã được kích hoạt khi Martin hấp hối. Tôi
nhìn thấy rất nhiều thông điệp trong quá trình tàn sát lũ sinh vật nên không để
ý lắm.
‘Dù thế nào thì ... nếu thời gian ngừng trôi thì
chỉ số của mình sẽ không thay đổi.'
Các chỉ số của tôi đã tăng lên khi tôi vật lộn với bản sao. Mặc dù
một số đã giảm nhưng tổng chỉ số vẫn tăng đáng kể. Tôi sẽ rất buồn nếu tất
cả đều vô hiệu.
'Cửa sổ trạng thái.'
Tôi mở cửa sổ trạng thái để xác nhận
-------------------------
Tên: Randalph Brigsiel
Chức nghiệp: Đại công
tước Quỷ (Ngục chủ)
Danh hiệu:
- Thợ săn Hầm ngục (cộng thêm 1 chỉ số phụ trội mỗi
khi thành công chinh phục hầm ngục hoặc săn giết Quỷ)
- Chiến binh bất khuất (ExU, Tất cả chỉ số +2)
- Người đầu tiên được Tiên tộc ban phước (U, pháp lực +6)
- Chủ nhân của cây Khởi nguyên (E, Tất cả chỉ số +3)
- Xác sống (Ex U, Trí tuệ và Chống chịu +5)
- Chúa tể Âm giới (L, tất cả chỉ số +5, cấp độ của tất cả các kỹ năng dưới E
tăng nửa cấp)
-------------------------
Chỉ số:
Sức mạnh: 89 (+20)
Trí tuệ: 96(+15)
Nhanh nhẹn: 85 (+20)
Chống chịu: 90(+22)
Pháp lực: 100(+16)
-------------------------
Tiềm năng:
(460 + 93/570)
Chỉ số phụ trội còn lại:
14
Điện năng:
21GW
Đặc tính: Chúa tể Âm giới. Trái
tim của Chúa tể Địa ngục đã hoàn toàn thức tỉnh
Kỹ năng:
Kết hợp mọi thứ (Ex U), Tâm nhãn (E), ‘Dạ kiếm’ (E), Nhân kiếm hợp nhất (E, Bị
động), Lôi nguyên (E), Kiêu hãnh (E), Hủ bại (Ex E), Sức mạnh Thống trị (Ex E, Bị
động), Linh hồn giao thiệp (E, Bị động)
Hiệu ứng kỹ năng và vật phẩm:
‘Cuồng nộ’ (Sức mạnh +7), Biếng nhác (Nhanh nhẹn +7), Kiêu hãnh (Chống chịu +
7), Nhân kiếm hợp nhất (Sức mạnh và Nhanh nhẹn +3)
--------------------
[So sánh chỉ số trước và sau]
Sức
mạnh 105 - Trí tuệ 107 - Nhanh nhẹn 100 - Chống chịu 107 - Pháp lực 113
Tiềm
năng (434 + 93/555)
Sức
mạnh 109 - Trí tuệ 111 - Nhanh nhẹn 105 - Chống chịu 112 - Phép thuật 116
Tiềm
năng (460 + 93/570)
--------------------
Tôi cứng người sau khi kiểm
tra cửa sổ trạng thái
'Chỉ
số thuần túy của tôi ...'
Chúng đã tăng vọt. Tổng
chỉ số tăng lên hơn 20.
Tôi cười to.
'Không
nghĩ là ngon thế'
Thật sự là niềm vui ngoài ý
muốn. Tôi đã chiến đấu trong mơ nên tự nhiên nghĩ rằng mọi thứ sẽ bị
reset.
Nhưng kết quả hoàn toàn khác
'Ngay
cả tiềm năng cũng tăng lên.'
Tôi đã không làm gì rõ ràng.
Chỉ là tôi không nhận ra 'bản
thân mình.'
Lĩnh ngộ gì thì lĩnh ngộ,
nhưng tôi không ngờ tới được tận mức này. Trước khi kiểm tra hệ thống, tôi
đã nghĩ Chỉ số của mình vẫn sẽ dậm chân tại chỗ.
‘Mình
không nản lòng mà tràn đầy hy vọng’
Khóe miệng tôi nhếch lên
Bản sao nói rằng tôi sẽ thất
vọng, nhưng tôi không thấy vậy.
"Chủ
nhân?"
Yihi nghiêng đầu hỏi
"Em
cho giải phóng các linh hồn đi. Đến lúc lập khế ước với con người rồi"
“Vâng,
thưa Chủ nhân. Mà … Chủ nhân này”
"Có
chuyện gì à?"
"Sắc
mặt Chủ nhân trông tốt quá. Yihihi."
"Tôi
không biết trả lời sao"
"Hiing,
thực sự rất tốt đấy"
Yihi phồng má và di chuyển để
bắt đầu nhiệm vụ
0 comments:
Đăng nhận xét