DH - Chương 239: Hệ thống (phần 2)

Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023

 

Chương 239: Hệ thống (phần 2)

 

Sau khi dọn dẹp mọi thứ, tôi đến gần Garrash.


"Lâu phết rồi nhỉ."

 

"...Hình như thế"


Garrash gật đầu với vẻ bối rối.


Lý do khá là hay ho. Tôi đã lột xác so với lần cuối gặp ông ta. Nó không quá rõ ràng, nhưng Garrash là một sinh vật siêu việt. Ông ta có thể nhìn thấy một chút bản chất của tôi.

 

Garrash liếc nhìn toàn bộ cơ thể tôi và hỏi.


"Ngươi còn là Quỷ sao? Giờ phải gọi là 1 vị Thần sống mới đúng"


“Ta đang cố giết một vị thần.”


"Thú vị. Rất thú vị. Nếu ta mà không bận rộn thế này thì có lẽ đã góp chút công sức rồi"

 

“Garrash. Ông có muốn trả thù lũ Ám hồn không?”


Tôi nhìn thẳng vào mắt Garrash. Hơn một nửa Hỏa Hồn giới đã bị tàn phá. Chỉ còn lại một vài linh hồn, vì vậy kết quả đã rõ. Nếu lũ Ám hồn tấn công thêm vài lần nữa, họ sẽ bị toàn diệt.

 

Garrash không thể không biết điều này.


Sau khi nhìn thấy sức mạnh của tôi, thật dễ dàng để Garrash lựa chọn.


Gần như đặt mình ở chiếu dưới khi so sánh với tôi. Garrash mỉm cười và nói.


"Ngài muốn gì?"

 

Đúng là 1 vị vua biết điều.


Ông ta kể cho tôi nghe câu chuyện về Hồn giới. Các khe nứt mở ra và lũ Ám hồn phục kích họ. Kế hoạch của lũ Ám hồn thật đáng kinh ngạc. Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là có liên quan đến Adonis - Ám hồn Vương.

 

"Hắn đã phá vỡ sự cân bằng. Mỗi thế giới Linh hồn đều duy trì sự cân bằng, nhưng hắn trở thành một kẻ điên chỉ mơ về chém giết. Nếu cứ thế này, Hồn giới ... huu."

 

Garrash thở dài. Ngọn lửa tỏa ra từ ông ta rất dữ dội nhưng không chứa bất kỳ sức mạnh nào.

 

"Có gì khác lạ không? Cái gì cũng được."

 

Garrash gật đầu.

 

"Những linh hồn còn sống đã liên kết lại và đến Ám hồn giới. Rồi chúng ta bị xóa sổ. Ta là kẻ duy nhất quay về”

 

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

 

"Ta không biết. Chỉ là… Adonis không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ đòn đánh nào”

 

Một mục tiêu không chịu sát thương thì không thể bị đánh bại. Hắn có vẻ giống với 1 Bán thần. Sự kiêu hãnh của Garrash không cho phép ông ta gọi Adonis là một vị thần.

 

“Mỗi thế thôi sao? Ông không thấy gì khác à?”

 

"Còn gì ấy hả? Một thứ rất kỳ lạ. Để xem. Ta thấy... một cánh cửa, đúng vậy, đó là một cánh cửa. Một cánh cửa khổng lồ đang lơ lửng trên bầu trời. Chỉ là thoáng qua, nhưng ta chắc chắn đã nhìn thấy nó."

 

1 cánh cửa?

 

Tôi biết khá nhiều về Ám hồn giới


Đấu giá hội được tổ chức nhiều lần trong một lâu đài ở trung tâm Ám hồn giới.

 

Nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy một cánh cửa trên bầu trời.


Nếu cánh cửa này mới xuất hiện thì có lẽ nó có liên quan gì đó với hệ thống.

 

"Dù sao thì, đó là tất cả những gì ta có thể nói với Ngài. Lũ Ám hồn rất đông và hung hãn. Adonis thì quá bá rồi. Có cách nào để đánh bại chúng không?"

 

"Ông chẳng cần phải làm gì đâu."


Tôi dang rộng cánh.

 

Nếu chỉ thế thôi thì tốt.

 

Tôi có thể hành động mà không cần lo lắng gì.


Thời gian quan trọng hơn bất cứ điều gì khác. Nếu Death Bringer nhận thấy rằng tôi đang ở gần hệ thống trong Ám hồn giới, thì hắn sẽ đến ngay lập tức. Tôi không có nhiều thời gian. Lúc này, việc đoạt xá chưa hoàn thành nên hắn phải tập trung vào việc hấp thụ Chúa tể Địa ngục.


"Ngài sẽ một mình xử lý chuyện này sao?"

 

Garrash tràn đầy ngưỡng mộ.


“Ta mà trở lại thì ông phải mở kho hàng của ông ở Hỏa hồn giới đấy nhé”


“Nếu nó phụ thuộc vào việc quay lại…ta hiểu. Ta sẽ mở kho hàng để Ngài tùy ý chọn trang bị. Có nhiều trang bị ngon nghẻ lắm, nên hãy loại bỏ những kẻ đó và quay lại đây nhé”


Garrash đã buông xuôi.

 

Ban đầu nó được coi là phần thưởng cho việc trả lại các Hỏa hồn, nhưng tình hình đã thay đổi.

 

Thoạt nhìn, ông ta muốn chiến đấu bên cạnh tôi. Tuy nhiên, ông ta có nghĩa vụ phải đuổi theo những linh hồn còn lại.

 

Tôi quay trở lại khe nứt.

 

Nhanh như chớp.

 

Tôi không thể cho chúng thời gian để phát hiện ra và có sự chuẩn bị.

 

Mọi thứ phải được giải quyết nhanh chóng.

 

Lũ Ám hồn ban đầu chỉ là thương nhân. Chúng đã nâng cao sức mạnh của mình bằng cách dựa vào Pt từ lũ quỷ. Ở kiếp trước, chúng đã gây chiến trong nhiều thập kỷ. Nhưng bây giờ chỉ chưa đầy 10 năm. Nguyên nhân là gì nhỉ?

 

Khe nứt chỉ là khe nứt. Chúng có thể tiết kiệm sức mạnh thông qua khe nứt, nhưng như thế là không đủ để đối phó với toàn bộ Hồn giới nhanh như vậy.

 

Phải có một lý do. Và chắc hẳn là nhờ … Hệ thống.

 

Tôi bước vào khe nứt và xuất hiện ở Ám hồn giới.

 

Tôi tăng tốc để lũ Ám hồn không phát hiện ra.

 

Không có ai ở đây để ngăn cản tôi. Có một vài linh hồn nhưng chúng không thể nhìn thấy tôi. Ở Quỷ giới Đấu giá hội, lũ Quỷ bị áp đảo vì sức mạnh của chúng tạm thời bị phong ấn bởi Ma đế. Trên thực tế, Quỷ giới mạnh mẽ hơn nhiều.

 

Cho dù lũ Ám hồn có mạnh đến đâu, tôi cũng chẳng thèm quan tâm. Vì tôi chỉ để ý đến 1 kẻ.


'Adonis.'

 

Vấn đề của tôi là Adonis.


Garrash đã đề cập đến điều này, nhưng hắn phải mạnh ngang một Bán thần. Tất nhiên, đó không phải là vấn đề, nhưng hắn đã thoát khỏi những hạn chế của sự siêu việt chỉ bằng một khoảng thời gian ngắn ngủi. Đó là tốc độ phát triển của ‘Thánh Gióng’


Chẳng mấy chốc tôi đã đến được trung tâm Ám hồn giới. Một lâu đài khổng lồ. Và một cánh cửa lơ lửng trên bầu trời!

 

Nó không quá hiện hữu, nhưng nó chắc chắn tồn tại.

 

Tim tôi run lên. Cánh cửa đó là 'hệ thống'. Gustarte, người đang sống trong tôi, nhất trí rất cao về điều này.


Tuy nhiên, cánh cổng bị chặn lại bởi vô số Ám hồn. Có những bậc thang dẫn lên trời với vô số pháo đài ở khắp mọi nơi. Bất kỳ kẻ nào không được cho phép sẽ bị chặn lại.

 

'Mình sẽ không thể vượt qua mà không gây chú ý.'


Tôi gãi má.

 

Ban đầu tôi không có ý định di chuyển trong vô thanh vô thức


Và tôi đã lên kế hoạch bắt Adonis. Tôi muốn 1 thứ từ hắn

 

'Thất đại tội.'


Tôi muốn tất cả các trang bị Thất đại tội mà hắn có. Tôi đã có 3 và Tham lam là hàng fake loại đặc biệt. Ngoại trừ Tham lam, vẫn còn lại 3 trang bị nữa.

 

Tôi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu tập hợp đủ set đồ. Chúa tể Địa ngục đã nghĩ rằng chỉ cần giết 1 vị thần là đủ. Tuy nhiên, Oswen đã nhận ra sự nguy hiểm và giấu chúng vào những khe nứt.

 

Chwaruruk!

 

Tôi đánh thức Lôi thần.

 

“Qua chào hỏi lũ Ám hồn đi”

 

Chỉ cần Lôi thần là đủ 1 lời chào hỏi nhẹ nhàng rồi

 

Lôi thần xuyên qua lũ Ám hồn như thể chúng là mối phiền toái và tấn công một pháo đài.


Và...

 

Kwarung! Kwa kwa kwa kwang!


Pháo đài sụp đổ ngay lập tức

 

Lũ Ám hồn đã bị đồ sát.


Vẫn còn vài tên còn sống, nhưng tôi đ’ care. Dăm ba con cá lọt lưới không thể làm nên trò trống gì được. Mối quan hệ giữa thương gia và khách hàng đã hoàn toàn biến mất, và giờ đây chúng tôi hoàn toàn là kẻ thù của nhau.


Tôi không đủ tử tế để rủ lòng thương với kẻ thù.

 

Tôi dẫm lên lũ Ám hồn như thể dẫm lên những con kiến.


Chúng không thể vượt qua bức tường sức mạnh giữa chúng tôi. Tôi thậm chí không cần sử dụng bất kỳ sức mạnh nào.

 

Tôi tự hỏi mình ra tay bao nhiêu lần.

 

“...Randalph Brigsiel. Ta không nhớ là có mời ngươi đến đây đâu”


Adonis!


Hắn xuất hiện với một chiếc áo choàng đen dày cộp.

 

Mặt nạ làm từ lông Griffin và Trang sức dường như toàn là trang bị cấp (L)

 

Trông hắn khá thời trang khi so với một Ám hồn.

 

"Adonis. Ngậm được gì thì nôn hết ra đây"


"Nôn ra sao?"

 

“Phần còn lại của Thất đại tội và cánh cửa đó!”


Ngón tay tôi chỉ lên trời. Một cánh cửa lớn. Hệ thống ở đằng sau nó.


Adonis ra vẻ chế giễu. Và rồi hắn cười.

                                                 
“Ngươi không đủ sức”


"Không. Ta đang hỏi một cách lịch sự. Ta sẽ để ngươi sống nếu ngươi đưa chúng cho ta"

 

Lũ Ám hồn đã sử dụng mọi cách để có được trang bị rồi bán ra. Tôi cũng vậy. Ngoài ra, tôi đã có bằng chứng rõ ràng về sự thông đồng với Death Bringer.

 

Tôi cũng không nói dối, chỉ cần hắn dâng hiến trang bị, tôi sẽ tha cho hắn.

 

Và chỉ riêng cho Adonis mà thôi. Những Ám hồn khác thì không cần phải sống làm gì cho chật đất.

 

Tất nhiên, Adonis sẽ không tử tế đưa chúng cho tôi...


"À, thì ra ngươi chọn cái chết. Mới có tí sức mạnh mà định lên mặt sao"

 

Tôi không muốn thông tin được trao đổi giữa Adonis và Death Bringer. Adonis không thể dự đoán được tôi đã trở nên mạnh mẽ như thế nào.

 

Bản thân mối quan hệ giữa Death Bringer và Adonis thật kỳ lạ. Adonis được trao cho hệ thống trong khi Death Bringer chiếm lấy cơ thể của Chúa tể Địa ngục.


Garrash đã nhìn ra khoảng cách giữa chúng tôi, nhưng Adonis mù dở lại không thấy được.

 

Nếu có thì hắn đã không đi đến bước này.

 

'Thật mừng vì cái thằng đó còn ngu hơn bò’


Tôi nhún vai và nắm lấy Cuồng nộ và Đế kiếm.

 

Không cần phải sử dụng kỹ năng gì đặc biệt để chém gục hắn ta.


Mặt trăng lơ lửng trên bầu trời.


'Kiếm pháp Haien Moon là đủ.'

 

Tôi định nghiền nát hắn bằng kiếm thuật thuần túy.

 

Tôi cũng không sử dụng tất cả pháp lực của mình.


Ngay từ đầu, Adonis đã không phải đối thủ của tôi.


Đòn đánh của các Linh hồn không thể làm gì hắn bởi 1 kỹ năng cấp Bán thần.


'Khiên nguyên tố (Bán thần)' là một kỹ năng vô hiệu hóa các đòn đánh của đối thủ được chỉ định

 

Nhưng cái khiên này đối với tôi chỉ là đồng nát sắt vụn. Kỹ năng cấp Bán thần thì sao chứ. Khoảng cách giữa chúng tôi vẫn quá lớn.

 

Tất cả những gì hắn có là một vũ khí tốt. Hắn sử dụng nó thật quá tệ đi. Thằng ngu này không thể phát huy toàn bộ hiệu quả của trang bị mình có.

 

Tôi hiểu ra điều này khi sử dụng Thần nhãn. Thần nhãn là một kỹ năng cho phép tôi nhìn thấy cửa sổ trạng thái của đối thủ, mặc dù đôi khi nó có thể thất bại do sự khác biệt về kỹ năng phòng thủ, Trí tuệ hoặc Pháp lực.


Kiểu kiểu vậy


Chẳng có cái khiên nào chịu đựng nổi cách biệt quá xa về chỉ số.

 

“Con mẹ nó… Hư cấu”

 

Adonis há mồm trăn trối.


Hắn không thể tin được khác bọt lại to lớn đến vậy.


Nhưng Adonis không kịp nói hết câu đã bị kiếm của tôi chém rụng.

 

Chà!

Tôi lắc lắc thanh kiếm và nhìn xung quanh.

 

Có rất nhiều Ám hồn vây quanh tôi, nhưng chúng chỉ nhìn chằm chằm vào tôi một cách ngây ngô

 

‘Mình cần phải thực hiện lời hứa với Garrash.'

 

Lũ Ám hồn đều phạm tội giống nhau.

 

Chúng đã phá hủy sự cân bằng, vì vậy tôi sẽ giết hết, chỉ chừa lại 1 ít

 

Hwaruruk!


Kururung!


Lôi thần di chuyển.

 

Kiêu hỏa quấn quanh Lũ Ám hồn để chúng không thể trốn thoát.

 

Chúng giờ như cá nằm trong rọ.

 

Và ... số lượng của chúng giảm mạnh ngay lập tức.


Sau khi ngừng tấn công, tôi hướng đến một Linh hồn đang run rẩy. Đó là một Linh hồn trông khá ngu ngốc dưới hình dạng một con kobold.

 

"Tên ngươi là gì?"

 

"S-Sni...nấc! Sniffer."

 

Tôi gật đầu.

 

"Sniffer. Từ giờ trở đi, ngươi sẽ là thủ lĩnh của những Ám hồn còn sống sót.

 

"H-hiccup! Vâng, vâng?"


"Thủ lĩnh Sniffer. Hãy mang những trang bị còn lại của Thất đại tội đến đây. Nếu không, số phận của ngươi sẽ không khác gì Adonis"

 

Hiểu đơn giản là ‘đăng xuất’

 

Dù trong có vẻ bịp bịp, nhưng Sniffer vẫn gật đầu mạnh mẽ.


“Vâng, vâng!”

 

Sniffer chạy đi với tốc độ cao nhất của mình. Tôi không nghĩ là nó sẽ bỏ chạy.

 

Sau đó, tôi nhìn vào một nhúm linh hồn còn lại.


Lũ Ám hồn không thể di chuyển và chỉ biết cúi đầu. Họ đã thua hoàn toàn.

 

"Các ngươi bại rồi"

 

Tôi sử dụng Chân ngôn thuật

 

Đó là để khắc sâu 2 chữ thất bại vào chúng.

 

Nhờ lòng thương xót của kẻ chiến thắng, sự cân bằng của Hồn giới đã được bảo toàn.

 

Tôi không có nghĩa vụ phải duy trì sự cân bằng, nhưng sau này lũ Ám hồn có thể hữu ích. Chúng có khả năng tìm thấy những điều tuyệt vời.


Sẽ không tệ nếu bỏ ra một ít để sử dụng sau khi mọi thứ đã hoàn thành.


'Sau đó...'


Tôi chuyển ánh mắt của mình đến cánh cửa dẫn đến Hệ thống.

0 comments:

Đăng nhận xét

 
o0o.Bach.Vu.o0o © 2011 | Designed by Bingo Cash, in collaboration with Modern Warfare 3, VPS Hosting and Compare Web Hosting