DH - Chương 62: 15 ngày chiến tranh (phần 2)

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2022

 

Chương 62: 15 ngày chiến tranh (phần 2)

 

Tiếng khóc đau đớn và tuyệt vọng đang lan khắp thành phố.

 

Mọi người đã phát điên vì đám Shades và lăm lăm dao trong tay, gây ra thảm kịch khủng khiếp khi “quân ta chém quân mình”.

 

“Kuhahaha!”

 

"Chết! Đi chết đi!"

 

Người lớn và trẻ em đã phát điên.

 

Một đứa trẻ đã đâm vào chân một ông già trong khi một người đàn ông trưởng thành đập đầu một đứa trẻ bằng ống nước. Một người phụ nữ đang bẻ cổ một người đàn ông.

 

Một vụ thảm sát.

 

Đây có phải là địa ngục không?

 

Đám Shades là những sinh vật bóng ma sống ký sinh gặm nhấm tinh thần con người. Nó là một sinh vật trung cấp và có thể được gọi là kẻ thù tự nhiên của con người.

 

“Tại sao? Tại sao mọi người đột nhiên hành động như vậy?”

 

Nhưng không phải ai cũng bị điều khiển bởi đám Shades. Dị Năng Giả với một tâm lý mạnh mẽ hoặc chỉ số trí tuệ nhất định có thể chống lại nó.

 

Rồi những các Shadow Sinners xuất hiện.

 

Có thể nghe thấy tiếng kim loại lẻng kẻng từ xa. Các Shadow Sinners là những hình thức tiến hóa của các Shades.

 

Những Shadow Sinner có thể giáng một đòn công kích vật lý mạnh mẽ vào những người bị mất kiểm soát.

 

Quả cầu sắt chúng vung lên sẽ phá hủy mọi thứ nó chạm vào. Ví dụ như một người đàn ông vô cùng bối rối đang nhìn quanh đường phố.

 

Những Shadow Sinner có thể nhắm chính xác mặc dù cách xa hàng trăm mét.

 

Những quả cầu sắt nối với dây xích sắt đã được ném ra và kung! Người đàn ông bị nghiền nát thành trăm mảnh.

 

Kwang! Kwa Kwang!

 

Đây dường như mới là khởi đầu khi hàng chục máy bay chiến đấu phản lực xuất hiện trên bầu trời cùng với tên lửa. Tuy nhiên, những Shadow Sinner về cơ bản chỉ có 1 nửa cơ thể máu thịt. Chỉ có những đòn tấn công phép mới có tác dụng.

 

Hwiririk!

 

Những Shadow Sinner có một kĩ năng ghê gớm khác. Chúng có thể thấy những gì sẽ xảy ra trong 1 giây tiếp theo với độ chính xác rất cao.

 

Chúng đã lợi dụng kĩ  năng này để vung những quả cầu sắt của chúng vào máy bay chiến đấu phản lực. Những Shadow Sinner cao cấp không bị đe dọa bởi các máy bay chiến đấu. Trí tuệ của chúng rất cao.

 

"Đám quái vật này!"

 

Đó là tiếng thét cuối cùng của các phi công chiến đấu cơ.

 

Cuộc chiến thoạt nhìn rất dữ dội.

 

Những Shadow Sinner có thể nhìn thấy tương lai 1 giây với độ chuẩn xác cao nhưng không có gì đảm bảo những quả cầu sắt sẽ trúng mục tiêu. Và khoảng cách của xích sắt chỉ là 500 mét. Những Shadow Sinner không thể phản ứng dễ dàng trước các cuộc tấn công ngoài phạm vi đó.

 

Một vài phi công chiến đấu đã xác định được khoảng cách. Nhưng thật khó để thoát ra ngoài phạm vi 500m.

 

Những Shadow Sinner và Shades là sự kết hợp tốt nhất để đối phó với hỏa lực của con người.

 

Các Shades sẽ gây ảnh hưởng đến các phi công đang cố gắng thoát khỏi phạm vi của những Shadow Sinner. Sau khi kiểm soát tâm trí và làm họ phát điên, các phi công bị nhiễm bệnh bắt đầu tấn công các đồng đội của họ.

 

Nó nhanh chóng biến thành một trận không chiến.

 

Cục diện đã không thể thay đổi.

 

Các phi công hỗn loạn bay trên bầu trời đã bị những quả cầu sắt đập vỡ.

 

Số lượng của họ giảm mạnh theo thời gian. Cuối cùng, các phi công chiến đấu chỉ trở thành thức ăn. Còn đội quân mặt đất dù quyết tâm nhưng đã bị Shades khống chế.

 

“Lạy chúa trên cao, lạy thánh Ma Cô!”

 

Những người có tinh thần tan vỡ đã quỳ xuống và cầu nguyện.

 

Họ nhắm mắt lại và hy vọng đó là một giấc mơ.

 

Tuy nhiên, họ không mất nhiều thời gian để nhận ra "Nỗi đau dữ dội" đã kéo họ trở lại thực tế.

 

Mọi người kêu gào khi bị kéo trở về thực tại.

 

Sau đó, một nhóm đeo mặt nạ đầu lâu xuất hiện.

 

Trong sự điên cuồng, giận dữ và tuyệt vọng đã xuất hiện một tia hi vọng.

 

Tôi thích cách xuất hiện đầy kịch tính này.

 

Công tước Suguph, đệ của Upa biết chính xác điểm yếu của con người.

 

Hắn có ý tưởng sử dụng các Shades.

 

Các Shades chắc chắn có hiệu quả với người bình thường. Nuôi đám sinh vật Trung cấp rất tốn kém nhưng Suguph coi đó như một sự chi tiêu xa xỉ.

 

Shadow Sinner…

 

Thậm chí các sinh vật cao cấp còn được phái đi để xử lý Dị Năng Giả.

 

Sinh vật Lv3 cao cấp có giá tới 150.000 pt.

 

Thằng này phải chi ra 500.000 pt cho vụ sóng sánh này chứ không ít.

 

Hắn ta đã mua nó và nghĩ đến việc đạt được pt từ Dị năng giả một cách dài hạn. Loại vũ khí này chống lại con người bình thường cũng có thể là một loại đầu tư.

 

Các Shadow Sinner và Shades có thể được sử dụng để kiếm pt từ nơi này thêm một vài năm nữa.

 

Nhưng nếu kế hoạch của Suguph sụp đổ ngay từ đầu thì thiệt hại sẽ rất lớn. Thật đáng tiếc, lần này hắn tự đào hố chôn mình rồi.

 

“Các Shades là bóng ma ký sinh. Chúng sẽ gây rối loạn cho những người có chỉ số trí tuệ dưới 30, ai chưa đạt tới con số này thì tránh ra xa nhé.”

 

“Còn mấy con quái ném cầu sắt thì sao?”

 

Tôi lắc đầu.

 

“Để tôi lo vụ này.”

 

“Anh sẽ ổn chứ?”

 

Hai loài này có vẻ mạnh mẽ.

 

Các sinh vật xếp hạng cao hơn rất khó đoán.

 

“Chẳng phải chúng ta nên tin tưởng Đội Trưởng sao? Ahyu! Đó là lí do mọi người chỉ là gà mờ đó.”

 

Yoo Eun-hye tặc lưỡi.

 

Sau khi dòng điện chảy trong cơ thể cô biến mất, Yoo Eun-hye thể hiện một tính cách cởi mở hơn.

 

Tôi nhìn vào khu vực giống như địa ngục.

 

“Hãy ngăn chặn chúng trước khi có nhiều thiệt hại hơn. Đi nào!”

 

* * *

 

Edward 10 tuổi đang nằm dưới đống đổ nát.

 

Cha mẹ cậu bé bắt đầu có các triệu chứng mê sảng và hôn mê. Cậu đã kéo em trai sơ sinh của mình vào trong một căn phòng và bị kẹt khi tòa nhà bị sập.

 

Bụi đã lắng xuống. Nhưng cậu tỉnh dậy với nỗi đau dữ dội.

 

“Rooney Rooney? Rooney, em đang ở đâu?”

 

Cậu bé gọi em trai Rooney nhưng thậm chí còn chẳng nghe thấy tiếng thở từ đứa nhỏ. Đôi môi của Edward nứt toác khi cậu cố gắng di chuyển cơ thể.

 

Tuy nhiên, cậu không thể động đậy. Hai chân của cậu không còn cảm giác. Cậu vẫn còn kinh hoàng. Một nỗi sợ hãi khủng khiếp. Edward di chuyển đầu và cố gắng tìm ra em trai Rooney.

 

"Làm ơn, Rooney ơi… có phải em đang trốn vì sợ cha mẹ không? Họ vốn là những người tốt mà. Chỉ là họ đã phải làm việc cực nhọc quá thôi. Làm ơn Rooney…"

 

Edward đã chăm Rooney từ nhỏ.

 

Bố mẹ cậu bé luôn bận rộn nên Edward đã bón sữa, thay tã và dỗ em khi nó khóc.

 

Ngoài ra, có những lúc Edward ở nhà một mình với Rooney. Một số người khác có thể cảm thấy khó chịu khi chăm sóc một đứa trẻ nhưng Edward thì không. Rooney như một phần thưởng với cậu bé.

 

Sau đó, cậu phát hiện ra bàn tay nhỏ giữa một đống đổ nát.

 

“Ôi… Rooney!”

 

Nhưng cậu bé không thể di chuyển cơ thể của mình. Edward không từ bỏ hy vọng và nói.

 

"Chờ một chút. Mọi người sẽ đến giải cứu chúng ta.

 

Edward vội vàng quay đầu lại. Cậu có thể thấy mọi người đánh nhau. Quái vật cầm những quả cầu sắt. Các tòa nhà đã sụp đổ và xác chết ở khắp mọi nơi.

 

Edward còn nhỏ nên cậu vẫn chưa có khái niệm về cái chết. Cậu nghĩ họ chỉ bị ốm và nằm xuống.

 

'Mọi người có gì đó không ổn.'

 

Nhưng cậu bé chỉ thấy rằng mọi người đang ở trong một trạng thái bất thường.

 

Một người lính mặc đồng phục bước vào khu vực gần đó. Edward vẫy tay và bắt đầu la hét.

 

"Cứu! Giúp chúng con với!"

 

Nhưng đôi mắt của người lính đã mất kiểm soát. Gã nhìn Edward và giương súng lên.

 

“Chú đang làm gì vậy? Giúp chúng con. Làm ơn hãy cứu Rooney trước. Em ấy quá nhỏ để chạy trốn.”

 

Người lính cười và vẫn chỉ súng về phía Edward. Nhưng trong khi gã cố gắng bóp cò.

 

Kuong!

 

Một cái gì đó bay về phía cơ thể của người lính từ xa. Một pha va chạm thảm khốc và máu vương vãi khắp nơi.

 

Đôi mắt của Edward mở to.

 

Những con quái vật cầm những quả cầu sắt. Một con đã rơi từ trên trời xuống.

 

Ngay khi con quái vật đang cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất.

 

“Mày khỏe đấy.”

 

Một người đàn ông đeo mặt nạ đầu lâu màu đen đột nhiên xuất hiện như thể anh ta đã dịch chuyển tức thời. Người đàn ông cầm một thanh kiếm trông rất kỳ lạ.

 

Chwaruk!

 

Sau đó, con quái vật và quả cầu sắt bị chẻ làm đôi. Con quái vật hét lên ầm ĩ khi nó bị chém.

 

Sau 10 giây, con quái vật biến mất không một dấu vết.

 

Edward nhìn chằm chằm vào cảnh đó và hét lên.

 

“Xin cứu con với. Không, xin hãy giúp em con. Em ấy là Rooney. Em ấy quá nhỏ để chạy trốn.”

 

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào Edward và nói.

 

“Nhóc không cảm thấy đau sao?”

 

"Huh? À Một bác sĩ nói với con rằng con không cảm thấy đau. Nhưng điều đó giờ không quan trọng. Em trai con Rooney…”

 

“Em trai của nhóc chết rồi.”

 

"Hả?"

 

Edward biết ý nghĩa của từ chết. Tuy nhiên, cậu không có ấn tượng rõ rệt về cái chết.

 

Người đàn ông hiểu và giải thích nó một cách tàn nhẫn với cậu bé.

 

“Có nghĩa là thằng nhóc sẽ không thể động đậy được nữa. Mãi mãi."

 

Tôi đã xử lý 2 con Shadow Sinner trong khoảng 30 phút.

 

Tất nhiên, nếu tôi bung hết sức thì chỉ cần 10 phút thôi. Tổng số chỉ số của tôi đã tăng lên tới 410. Những Shadow Sinner chỉ có chỉ số 340 và thậm chí sẽ không thể chạm tới nổi mắt cá chân của tôi. Tuy nhiên, tôi đã giả vờ là một Dị Năng Giả nên có một số hạn chế.

 

Tôi xử lý hai Shadow Sinner và nhìn thấy cậu bé.

 

Nửa dưới của cậu ta hoàn toàn bị tòa nhà nghiền nát. Lúc đầu, tôi nghĩ cậu bé đã quá đau tới mất cảm giác nhưng mặt cậu không có dấu hiệu đau. Tôi tò mò và bật Tâm Nhãn.

 

---------------

 

Tên:  Edward Windsor

 

Chức nghiệp: Chiến binh (Anh hùng)  

 

Danh hiệu: Không

 

---------------

 

Chỉ số

 

Sức mạnh: 14

Trí tuệ: 34

Nhanh nhẹn: 15

Chống chịu: 17

Pháp lực: 32

 

---------------

 

Tiềm năng: (112/441)

Đặc tính:  Không có

Kỹ năng:  Không đau (Ex R)

 

---------------

 

Tiềm năng lớn thật.

 

Nó cao hơn Yoo Eun-hye khoảng 20 điểm và là một trong những người cao nhất tôi từng thấy.

 

Nhưng tôi ngạc nhiên hơn với tên của đứa trẻ.

 

'Edward Windsor? Một trong 10 anh hùng huyền thoại, Edward Windsor? '

 

Edward Windsor. Kẻ hạ sát Công tước!

 

Ở kiếp trước, cậu bé là người đã trực tiếp giết chết dã man 10 công tước của Đại Công Tước Pandemonium. Mặc dù các tổ đội đột kích của cậu ta đã bị xóa sổ, cậu ta vẫn sống sót và có được 10 Lõi Hầm ngục.

 

Nhưng tôi chưa bao giờ nghe nói rằng cậu ta là một người tàn tật.

 

Có lẽ cậu ta đã vượt qua nó bằng một bí kỹ nhưng giờ cậu ta vẫn còn là một cậu bé ngây thơ.

 

Vô tình hay định mệnh?

 

Edward hỏi tôi

 

"Sao lại như vậy? Rooney vừa mới sinh thôi mà…"

 

Tôi đã lo lắng trong một khoảnh khắc ngắn.

 

Có vẻ như cậu bé rất yêu thương em trai mình.

 

Tôi có thể sử dụng kỹ năng Hồi sinh Xác sống của Chrisley và một kỹ năng ngụy trang để đánh lừa cậu bé. Điều này sẽ giúp tôi có sự phục vụ của một trong 10 Anh hùng huyền thoại.

 

Tuy nhiên, hậu quả sẽ rất khủng khiếp nếu cậu bé phát hiện ra sự thật.

 

Edward Windsor. Một tài năng không thể bỏ qua.

 

Tôi quyết đổi kế hoạch một chút.

 

“Cái chết có thể đến với bất cứ ai bất kể tuổi tác. Tuy nhiên, em trai của nhóc đã chết vì các sinh vật hắc ám. Những kẻ làm cho mọi người phát điên là những kẻ đã giết em trai của nhóc.”

 

“Ahhhhhhhh............................”

 

Mắt Edward ngấn lệ.

 

“Vì vậy, bây giờ Rooney sẽ không thể đi lại?”

 

"Phải."

 

"Mãi mãi?"

 

“Mãi mãi."

 

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh.........................”

 

Edward hét lên, nước mắt rơi lã chã.

 

Ngay sau đó, mưa từ trên trời rơi xuống như một câu chuyện cổ tích. Những đám mây đen dường như đại diện cho cảm xúc của Edward.

 

Cậu bé khóc một mình. Và khi tiếng khóc của Edward lặng dần, tôi mở miệng.

 

“Nhóc có muốn trả thù không? Chiến đấu chống lại những con quái vật đã giết chết em trai và cha mẹ của nhóc. Chỉ cần gật đầu. Ta sẽ cho nhóc sức mạnh.”

 

"Sức mạnh…"

 

“Một sức mạnh có thể giết chết quái vật. Sức mạnh để trả thù! Nhóc có muốn nó không?"

 

“Quái vật… Cháu muốn giết chúng.”

 

Edward gật đầu.

 

Rồi cậu nhóc gục xuống và bất tỉnh.

 

Tôi nhìn thằng bé và cười.

 

“Chào mừng đến với ‘Thợ săn Quỷ’. Edward Windsor.”

 

Đó là vận mệnh.

 

Edward không biết.

 

Khi những con quái vật giết em trai và gia đình của mình.

 

Tôi có mặt ở giữa những con quái vật đó.

 

Và tôi là người đặc biệt!

 

0 comments:

Đăng nhận xét

 
o0o.Bach.Vu.o0o © 2011 | Designed by Bingo Cash, in collaboration with Modern Warfare 3, VPS Hosting and Compare Web Hosting