Chương 216: Hi vọng (phần 1)
Khởi đầu thật đơn giản. Đoạt
lấy Ark. Tuy nhiên, sự thù hằn giữa 2 con Quỷ sẽ sớm trở thành trở ngại lớn.
Ariel Diablo. Upa Bullenon.
Giữa 2 kẻ đó đang có chiến tranh.
Chúng tiêu diệt quân của đối
phương và xâu xé nhau.
Sau khi đến đây, chúng đã ngầm đình chiến.
Nhưng đó chẳng qua chỉ là chèn
ép ngọn lửa.
Một khi thoát khỏi xiềng
xích thì sẽ nó sẽ còn bùng cháy dữ dội hơn.
Nó không phải 1 mối quan tâm cho đến khi trở thành 1 vấn đề lớn.
Kết quả là chẳng có gì ngạc nhiên
2 kẻ thù truyền kiếp lại đối
đầu với nhau
Xét về số lượng, Upa chiếm ưu thế. Tuy nhiên, Ariel lại vượt xa về chất lượng. Ngoài
ra, phe của Ariel đang đợi ở gần đó.
Cuộc đối đầu đơn giản giữa
ác quỷ và thiên thần lan sang một hướng hoàn toàn khác.
'Chuyện này đúng là thú vị nhất thế giới.'
Tôi vẫn khoanh tay đứng
nhìn. Một khi chiến đấu nổ ra, người duy nhất còn săn thiên thần sẽ là
Pandemonium.
Nếu tất cả các Đại Công tước cùng hợp sức thì sẽ rất dễ dàng, nhưng Pandemonium
buộc phải chơi trò đó 1 mình.
Tôi... là kẻ ngoài cuộc.
Ngay từ đầu tôi đã chẳng
mang nhiều thuộc hạ tới đây. Họ phải đối đầu với Thuật sĩ Ánh trăng và bị
thương. Tôi quyết định đi xem trận đấu giữa Ariel Diablo và Upa Bullenon.
Nếu bị soi thì tôi sẽ giả vờ săn thiên thần.
Ngoài ra, tôi là người duy nhất có thể mở đường cho chúng. Tôi sẽ không hoàn
toàn bị tấn công.
Ngọn lửa lan rộng và không ai có thể ngăn chặn nó.
"Ngươi muốn lái tàu của đám thiên thần sao? Nó thích hợp để làm củi đun
hơn đấy!"
Ariel khẳng định. Cô ta
mang trong mình huyết mạch của Ma đế và có quan điểm rất xấu về đám thiên thần.
"Nó chẳng phải vẫn chỉ là 1 con tàu sao? Hay thật đấy. Con chó cái nhà
ngươi bị mù rồi"
Upa không thay đổi quan điểm.
Hầu hết thiên thần trên
Ark đã bị giết.
Bây giờ quyết định duy nhất còn lại là sở hữu hay đốt cháy con tàu.
Nhưng sự khác biệt về quan
điểm giữa hai người không thể thu hẹp được.
Đó không phải là một vấn đề
lớn, nhưng các Đại Công tước đều rất kiêu hãnh. Chúng không ngần ngại phải đánh
nhau.
"Để giải quyết vấn đề này theo cách truyền thống. Upa Bullenon, ta sẽ
cho ngươi cạp đất tại đây"
Ariel Diablo giơ thanh kiếm ngà lên.
Balrog. Một thanh kiếm
làm từ ngà của một trong những sinh vật mạnh nhất! Tộc Balrog thật xui xẻo,
bởi chúng bị Ma đế tiêu diệt do sức mạnh quá imba của mình. Số lượng
Balrog chẳng có bao nhiêu nên tôi hơi tò mò về cách cô ta kiếm được thanh kiếm
này trên Trái đất.
"Được rồi. Rất hoan nghênh việc ngươi tự động dâng xác lên cho ta hấp
diêm"
Upa cười điên dại, để lộ cả hàm răng.
Hàng trăm ngàn quân đồng
loạt xông lên.
Quân của Ariel Diabo chỉ
có khoảng 5.000 người. Nhưng 1 sao địch lại 100 đây. Nói cách khác...
đây có thể là nấm mồ của Ariel Diablo!
“Visach Mentam. Ngươi dẫn quân tiên phong
đi”
Hắn là 1 trong những công tước. Upa để hắn lĩnh đội tiên phong.
Con tàu Ark khổng lồ đã
rơi xuống đất. Một màn đại chiến giữa Ariel và Upa đã xảy ra.
Quỷ tộc chiến đấu rất đơn
giản
Tập hợp quân, chiến đấu, nghiền nát
Truyền thống của Quỷ tộc là dốc hết sức mạnh cho đến khi đối thủ bị tiêu diệt
hoàn toàn. Hiếm khi có cuộc chiến quy mô nhỏ nào
Nó gần giống như cuộc chiến ‘tiêu hao’ giữa các quý tộc.
Giờ thì 2 kẻ đó đã bắt đầu
1 trận chiến ‘truyền thống’
Chúng sẽ dồn toàn lực để
đánh nhau
Upa có số lượng áp đảo nhưng tôi đoán tỷ lệ thắng của hắn là 6:4. Không thể bỏ qua sự
khác biệt về số lượng và tôi có thể thấy rằng phe của Upa vượt trội hơn một
chút. Tuy nhiên, Ariel sẽ không quyết định chiến đấu nếu cô ta không nghĩ
rằng có cơ hội chiến thắng.
'Tốt quá'
Tôi rất hoan nghênh cái trò đánh đấm này
2 con dao sắc Upa và Ariel sẽ bị mài mòn
Bên chiến thắng sẽ chịu tổn thất nặng nề.
Pandemonium cũng sẽ phải mướt mồ hôi với đám thiên thần. Có lẽ kẻ đang bối
rối nhất lúc này là Pandemonium.
Nhờ tôi, mà hắn không thể không nhúng tay vào trận chiến với đám thiên thần.
Rõ ràng là đám thiên thần đã thoáng thấy một cơ hội trong
trận chiến giữa hai Đại Công tước.
Tôi đã đoán trước là có thể xảy ra xung đột, nhưng không
nghĩ nó lại bùng nổ như thế này. Được xem 1 trận đại chiến thế này quả là
đáng hài lòng. Tuy nhiên, tôi cảm thấy mình phải tiến thêm 1 bước
'Thế rồi...'
Tôi quay đầu đi.
Tôi đang nhìn 1 bóng người nhỏ bé được bao phủ trong chiếc
áo choàng đằng sau tôi.
"Rose"
Con bé cởi nó ra khi tôi gọi tên nó.
Rose.
Chị sinh đôi của Roy.
Kế hoạch ban đầu là để nó ở Hàn Quốc, nhưng cuối cùng tôi lại gọi nó.
Rose cười toe toét sau khi đầu con bé lộ ra khỏi áo choàng.
“Vâng, thưa chủ nhân.”
"Theo ta"
“Vâng, thưa chủ nhân.”
"Để mắt đến đám
thiên thần còn lại. Không cần đánh quá hăng hái đâu. Bạch sẽ dẫn đầu đám Saber
Tiger lùa đám thiên thần đến đây."
Có hàng trăm con hổ trắng mới sinh đang lớn nhanh như thổi trong Hầm ngục. Là
một trong những sinh vật chủ đạo, tôi quyết định sử dụng Bạch và đám Saber
Tiger làm mồi nhử.
Tôi định thu hút đám thiên thần đến đây và làm cho cuộc chiến
giữa hai kẻ kia trở nên kịch tính hơn.
Tôi đã mang khoảng 3.000 sinh vật đến Đài thiên văn
Greenwich. Hầu hết chúng là những sinh vật trung cấp đến cao cấp. Có
rất nhiều Saber Tiger trong số đó.
Sẽ không có bất kỳ khó khăn nào trong việc thực hiện các hành động.
Grrung!
Bạch kêu lên một tiếng.
Sau đó, nó nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn của tôi.
Không chịu thua kém nó, tôi cũng di chuyển.
'Giờ đã đến lúc món hàng được chuyển đến.'
Hai má tôi ngứa ngáy vì sốt ruột.
Tôi cần Hy vọng của con người để đạt được mục đích khác.
Lúc này lẽ ra họ phải đến nơi rồi chứ.
Tình hình chiến trường hết sức cấp bách.
Vì vậy, Yoo Eun-hye buộc phải di chuyển nhanh hơn.
Có một chiến trường khó đoán trước dù chỉ một giây, nơi các vị vua đang chiến đấu.
Có khả năng cao là họ sẽ bị kẹt vào giữa. Chẳng may bị cuốn vào thì cả đám
sẽ chết hết.
"Có một lối đi ngầm
nối với tầng hầm của Đài thiên văn Greenwich. Sẽ không có nhiều sinh vật và
chúng ta có thể rời đi sau khi đặt Hi vọng ở trung tâm. Chỉ còn một chút nữa
thôi."
Nơi họ đang đứng hiện giờ là một đống đổ nát. Tuy
nhiên, có một chỗ trống giữa các tòa nhà. Nó là lối đi ngầm nối với Đài
thiên văn Greenwich.
Yoo Eun-hye và tổ đội bắt đầu dọn dẹp. Sau đó, họ bước
vào hành lang mà không giải tỏa được chút căng thẳng nào.
Lối đi tối om. Nếu không phải Dị năng giả thì họ sẽ không thể nhìn thấy
phía trước. Nhờ vượt qua giới hạn của một con người, họ đã có thể tìm được
đường ra trong bóng tối.
'Liên lạc đã bị cắt đứt.'
Kết nối của họ với Bang chủ Kim Yong-woo đã bị ngắt. Yoo Eun-hye phớt lờ
nó và chỉ tập trung vào bóng tối xung quanh mình. Từ giờ trở đi, không cần
sự trợ giúp từ bên ngoài.
Họ phải tự mình vượt qua thử thách này.
Duk. Duuk.
Có thể nghe được tiếng bước chân của họ
Ssik! Chít chít!
Có rất nhiều chuột. Có vẻ như nơi này đã bị bỏ hoang
trong một thời gian dài.
Yoo Eun-hye đã nhìn thấy rất nhiều điều khủng khiếp nên cô không
còn ngạc nhiên về lũ chuột nữa. Cô di chuyển trong khi chuẩn bị cho bất kỳ
cuộc tấn công nào từ đám sinh vật.
‘Thế nào chúng cũng biết
về lối đi này'
Đó là lý do tại sao cô không thể ngừng căng thẳng.
Nếu cô xây 1 tòa lâu đài thì chắc chắn nó sẽ phải có tầng ngầm.
Cô sẽ biết tất cả những nơi kết nối với lòng đất và sẽ bố trí lính gác từ trước. Đó
không phải chuyện lạ.
Nhưng...dù họ có đi bao xa, vẫn không thể nhìn thấy sinh vật
nào.
Lũ sinh vật sống duy nhất chỉ có chuột.
'Dễ thế này sao?'
Cô cau mày. Không có sinh vật nào xuất hiện ở lối đi
dài này. Không có bất kỳ sự phòng thủ nào.
'Có bẫy chăng?'
Cũng có khả năng đó. Tuy nhiên, lũ Quỷ cần quái gì bẫy
chứ. Cử người bảo vệ và trông chừng chẳng phải ok hơn sao
“Chị, em thấy không ổn lắm”
Edward cẩn thận nói.
"Không có sinh vật nào cả"
"Dù không có,
nhưng em vẫn thấy không ổn"
“Hết đường rồi. Không
thể vào Đài thiên văn Greenwich bằng các phương pháp thông thường.”
Cô cũng có cảm giác không tốt.
Yoo Eun-hye quay đầu lại và nhìn các thành viên trong tổ đội một lần nữa.
Ai nấy đều hết sức lo lắng
Nhiệm vụ của họ đang đến lúc then chốt
Và ... biểu hiện của Kim Yura có vẻ hơi bị mờ mịt
Tạ tội? Hối lỗi?
‘Chắc chỉ là đang lo lắng quá thôi’
Giờ thì làm gì có thời gian mà ngẫm với chả nghĩ
Yoo Eun-hye quay lại và tiến về phía trước.
Cô đã ghi nhớ đường đi.
Không có chướng ngại vật nào cản đường họ.
Ngay lúc đó, họ nghe thấy một giọng nói trong bóng tối.
"Dừng lại."
Lúc đầu, cô còn tưởng chỉ là ảo giác. Nhưng giọng nói của một cô gái rõ
ràng lọt vào tai họ.
“Ta bảo các ngươi dừng lại cơ mà”
Ở phía bên kia của lối đi.
Họ gần như đã đến mục tiêu khi có người xuất hiện.
Đôi mắt của Yoo Eun-hye và Edward mở to khi nhìn thấy người
đó.
Những người khác bối rối và cảnh giác. Nhưng đối với
Yoo Eun-hye và Edward, sự hiện diện đó thật bất thường.
0 comments:
Đăng nhận xét