Chương 222: Cận chiến (phần 4)
Đám Shadow trồi lên từ mặt đất. Thật châm biếm khi chúng lại tồn tại dưới
mặt đất tối tăm.
Đám Shadow tràn ngập trong không gian dưới lòng đất.
Chúng dường như đang tiến lại gần hơn.
Chẳng mấy chốc, đám Shadow bắt đầu dần dần thay đổi. Chúng đang biến ra hình dạng
giống tôi.
'Song trùng?'
Tôi nghiêng đầu sang một bên. Đây là lần đầu tiên tôi trông thấy những
sinh vật như vậy, hình dạng giống Shadow nhưng kỹ năng lại đặc sệt Song trùng.
Tôi mở ra Tâm Nhãn.
-------------------
Tên: Shadow Hunter
Đặc tính: Một Shadow có khả năng biến
thành đối thủ. Được tạo ra bởi Pandemonium, các khả năng khi biến đổi sẽ
phụ thuộc vào đối thủ. Chúng là những sinh vật chuyên biệt. Có một
mong muốn mạnh mẽ là tiêu diệt mục tiêu chúng biến thành. Ngược lại, đối
thủ sẽ bất lực.
Kỹ năng: Mô phỏng (Ex E)
-------------------
Một nhiệm vụ được chỉ định.
Nói cách khác, một sinh vật chuyên ám sát.
Chúng giống như một lời nguyền được thiết kế để giết một mục tiêu.
'Pandemonium đã tạo ra 1
thứ thú vị ra phết'
Tôi không thể nhìn thấy chỉ số của chúng. Điều đó có
nghĩa là có sự khác biệt lớn trong chỉ số của chúng.
Nhưng chúng không thể mô phỏng khả năng của tôi. Nếu có thể, Pandemonium
đã thắng bố rồi.
Một lát sau, chỉ còn hơn chục sinh vật trông giống tôi.
Đó là một tình huống khá buồn cười.
Miệng tôi há ra.
“Tôi đã quen với việc tự
mình chiến đấu.”
Tôi không thấy sợ chút nào. Tôi đã chiến đấu chống lại
chính mình nhiều lần nhờ Cây Khởi Nguyên. Mấy thứ mô phỏng này không đáng
phải lo ngại.
Đông thì cũng làm được gì, tôi chỉ nhún vai.
'Pandemonium. Hắn định giết mình sao'
Kẻ này ghê gớm thực sự. Trong tình huống thế này mà hắn
đã kịp cử ra sát thủ.
Điều duy nhất...
Không dễ nhưng rất đáng thử.
Những Shadow Hunter nhìn giống hệt tôi cử động tay. Có
vẻ như chúng không chỉ mô phỏng được hình dạng mà còn sử dụng được cả vũ khí của
tôi. Tôi tò mò xem liệu ai sẽ là chiến thắng trong cuộc đối đầu giữa hàng
thật và hàng giả.
Cách di chuyển của đám Shadow Hunter khá ổn. Nhưng chúng không giống tôi.
Khác biệt là rất lớn. Bởi vì tôi đã siêu việt, nên chúng không thể mô phỏng được
hoàn hảo.
Có vẻ như Shadow Hunter không thể bước vào lĩnh vực siêu việt.
'Nhưng chúng lại rất đông và hung hãn.'
Chaeng!
Kiếm đấu kiếm.
Jeejeong!
Đế kiếm của Shadow Hunter xuất hiện vết nứt.
Cứt chó loại 3, sao so được với socola loại 1 được. Đế kiếm
về cơ bản là không thể bị trầy xước, nhưng bản mô phỏng thì đã gãy.
Giới hạn của sự mô phỏng. Không có chiều sâu. Chỉ là sao chép được
hình dạng. Chúng sử dụng các kỹ năng tương tự nhau, nhưng chỉ đến vậy. Tôi
không thể nhịn cười khi nhìn chúng múa may quay cuồng.
Tuy nhiên, có tới 10.000 sinh vật. Chúng tương đương với những sinh vật cao
cấp Lv1! Cũng khó nhằn đấy.
Chúng không phải sinh vật cấp thấp mà là cao cấp. Chỉ dính 1 đòn thì chúng
sẽ không chết. Tôi phải dùng hết sức với từng tên một.
Thế là đủ để chiến đấu với một sinh vật siêu việt. Nếu điều này là có thể
thì đám thiên thần đã đánh bại được Quỷ tộc ở kiếp trước. Luyến thần
Camael. Hắn giống như 1 hành tinh nhỏ
'Chậc.'
Tôi tặc lưỡi.
Tôi đã tiêu tốn rất nhiều pháp lực để đối phó với đám quỷ của
Upa trên chiến trường. Làm liền 3 xác mà không bị ảnh hưởng thì mới là lạ
đấy. Bây giờ tôi cần phải chiến đấu trong trạng thái này.
Tôi có nên gọi quân tiếp viện không nhỉ?
Chúng sẽ có chút tác dụng. Yihi có thể truyền mệnh lệnh
của tôi cho chúng. Tuy nhiên, tôi lắc đầu. Có khả năng các sinh vật của
tôi sẽ không kịp thoát khỏi vụ nổ nếu tôi gọi chúng tới đây. Sinh mệnh của
tôi rất quan trọng, nhưng tôi cũng cần nhìn vào bức tranh toàn cảnh.
Đây là một cái bẫy được chuẩn bị bởi Pandemonium.
Có lẽ đó không chỉ có 1...
Tôi cảm thấy rùng mình khi nghĩ đến việc một mình phá tan các kế hoạch của hắn.
‘Mình sẽ thử'
Hwaruk!
Kiêu hỏa bắt đầu bùng cháy khắp nơi. Một ngọn lửa không thể dập tắt nuốt chửng
đám Shadow.
Hwaruk!
Đám Shadow Hunter cũng xài Kiêu hỏa nhưng không là gì so với
Kiêu hỏa bản real. Kiêu hãnh là 1 trong Thất đại tội. Đó là ngọn lửa
không ai có thể bắt chước được.
Kururung!
Lôi thần ra tay. Nó càn quét khu vực với một tiếng gầm lớn.
Tôi để Lôi thần tự do hoạt động, không thể lúc nào cũng để
mắt đến nó được.
'Hy vọng Sức mạnh thống trị xài được'
Tôi đã có thêm một vũ khí tuyệt vời.
Sức mạnh thống trị!
Đó là một kỹ năng có xác suất khuất phục đối thủ rất thấp.
Tôi tự hỏi liệu nó có hoạt động trên đám Shadow không, nhưng có lý do gì mà
không chứ?
Nếu nó hoạt động thì tôi có thể 1 mình chống lại tất cả.
Mà dù không có thì tôi vẫn đủ sức thôi.
“Dạ kiếm.”
Yiing!
Cuồng nộ và Đế kiếm bị bao quanh bởi hắc ám.
Cùng lúc đó, kiếm của đám Shadow Hunter được bao phủ bởi luồng sáng đỏ.
***
Hi vọng đã được cài xong. Bây giờ là lúc phải nhanh
chân chạy. Đi càng xa, cơ hội sống sót càng lớn.
Nhưng...Yoo Eun-hye đột ngột dừng lại.
"Chị?"
Edward bối rối hỏi. Các thành viên duy nhất còn lại của tổ đội mang theo Hi
vọng là Yoo Eun-hye, Edward, Kim Yura và Kim Min-ji.
Yoo Eun-hye nói một cách khó khăn.
“Chị sẽ quay lại”
"Quay lại
đâu? Lẽ nào..."
"Đúng. Chị cần
tận mắt trông thấy”
"Chị điên à? Tại sao chị lại quay lại đó? Chị không làm gì được
đâu. Em không biết sau này sẽ thế nào, nhưng giờ thì ..”
Edward nuốt lại những lời cuối cùng.
Đúng vậy. Với khả năng của Yoo Eun-hye, cô ấy sẽ không
thể làm được gì. Có thể sau vài năm hoặc vài chục năm nữa. Tuy nhiên,
nếu đi ngay bây giờ chỉ mang lại cái chết.
"Anh ấy thực sự không có cảm xúc sao? Khi còn trong đội ngũ Thợ săn quỷ,
anh ấy lạnh lùng nhưng mình rõ ràng đã thấy một số khoảnh khắc ấm áp. Thực sự
... Mình cần chắc chắn anh ấy thực sự là một con quỷ. Vì tương lai của nhân loại."
Nếu người đó là hy vọng cuối cùng, Yoo Eun-hye cảm thấy bắt
buộc phải khám phá ra bộ mặt thật của anh ta. Nếu Randalph Brigsiel cũng
giống như những con quỷ khác thì đó có thể là sự lựa chọn tồi tệ nhất.
Tuy nhiên, Edward tỏ ra cực kỳ phản đối.
“Chị không đi được. Cái
gã đó, không, tên Quỷ đó đã lợi dụng chúng ta”
"Em thật sự nghĩ vậy
sao? Ban đầu, chị chỉ là 1 kẻ tuyệt vọng phải đi cọ rửa toilet. Chị chỉ như 1 đứa
trẻ yếu ớt trước tử vọng. Thiên ý đã phải chịu trận, Hàn Quốc mấy lần suýt nữa
bị diệt vong. Nhưng kết quả cuối cùng là thế nào?"
“Chị! Sao chị lại thành ra thế này? Em đã nghe được rồi. Hắn muốn
chúng ta trở nên mạnh hơn để đến 1 ngày nào đó có thể chặt đầu lũ Quỷ! Hắn
chỉ nhìn vào tiềm năng của chúng ta mà thôi. Nếu không có bất kỳ tiềm năng
nào thì chị có chắc hắn sẽ cứu chúng ta không?
“Anh ấy đã biết điều đó
ngay từ đầu. Mối nguy hiểm mà nhân loại sẽ phải đối mặt! Vì vậy, anh ấy
cần phải tập hợp những người như chúng ta. Nếu anh ấy giống như những con
quỷ khác thì tại sao anh ấy lại hành động? Chẳng phải anh ấy đã trở thành
Đấng Cứu Thế để giúp chúng ta sao? Tại sao anh ấy lại gom mọi người lại để
triệu hồi Girin?”
"Vậy nên giờ hắn ta là 1 con Quỷ tốt
tính sao? Không. Hắn giết các thành viên khác trong nháy mắt. Hắn không cần lý
do gì để vung kiếm!"
“...Khác biệt về tập
tính mà thôi. Chẳng phải chúng ta đã phải chịu khổ vì lũ Quỷ khác sao? Chúng
thật xấu xa và độc ác. Tuy nhiên anh ấy khác với chúng. Cảm giác là rõ
ràng… chị không thể diễn tả…”
"Hoo"
Edward thở dài thườn thượt.
Bó tay rồi. Cậu ta nói gì cũng không lọt lỗ tai Yoo Eun-hye.
Nhận xét của Yoo Eun-hye chỉ là ngụy biện cho những gì cô tin tưởng. Nếu cậu ta
để điều đó xảy ra, kết quả sẽ không thể tốt được. Cậu ta cần phải vạch ra 1 ranh
giới rõ ràng.
Edward rút thanh đại kiếm của mình ra. Đã đến lúc phải
dùng vũ lực để bảo vệ người ‘chị ơi anh yêu em’ của mình. Nếu cô ấy quay lại
sẽ chỉ có duy nhất 1 đường chết
"Nếu chị muốn đi thì phải vượt qua em. Em sẽ không để chị đến đó chịu chết"
"Edward."
"Em không muốn làm
thế. Nhưng...Hi vọng đã rời khỏi tay chúng ta. Chúng ta có thể thảo luận về hắn
sau khi Hi vọng tiêu diệt được những con quỷ khác. Nếu chị chết thì nhân loại sẽ
phải chịu một mất mát lớn."
Edward rất logic. Cậu
ta không còn là một đứa trẻ.
Nhưng có một
biểu cảm phức tạp trên khuôn mặt của Yoo Eun-hye. Cho dù thế thì cô vẫn rất
cứng đầu.
Suuk.
Yoo Eun-hye lặng lẽ rút kiếm ra. Một thanh kiếm sáng loáng được tuốt ra khỏi
vỏ
Hai người họ có những khả năng tương tự. Cho đến giờ, Yoo Eun-hye vẫn có chút
lợi thế hơn. Tuy nhiên, trạng thái tinh thần của cô lúc này không được
bình thường nên không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Kim Yura và Kim Min-ji chỉ đang theo dõi cuộc đối đầu với biểu hiện mờ mịt. Tuy
nhiên, 2 cô bé không thể nói cho họ biết sự thật.
Tất cả những gì họ có thể làm là cầu nguyện cho cuộc chiến này sẽ kết thúc an
toàn.
***
"Hừm..."
Tôi lắc đầu. Dòng pháp lực bắt đầu đảo ngược. Tôi
choáng váng trong giây lát. Cảm giác như toàn bộ cơ thể trống rỗng vì sử dụng
quá nhiều pháp lực.
‘Vẫn là thành công’
1 chọi 1!
Tôi đã phá vỡ cái bẫy được chuẩn bị bởi Pandemonium.
Do vậy, cơ thể tôi đã đạt đến giới hạn nhưng vẫn chưa đủ để khiến tôi gục ngã.
Các Shadow Hunter biến mất ngay sau khi bị tiêu diệt. Chẳng
còn sót lại cái gì xung quanh.
‘Thật vui vì còn có Nhẫn
của Kẻ chinh phục'
Đó là một vật phẩm giúp tăng tốc độ khôi phục pháp lực.
Chỉ cần 1 ngày rưỡi là gần như bổ sung đầy đủ.
Tôi không vội lắm.
Tôi rơi vào tình cảnh này dù không phải đối mặt với những sinh vật mạnh mẽ vì
lòng tham của chính mình.
Để bắt Gustarte và tấn công Hầm ngục của Upa, tôi chỉ mang theo lượng quân đội
tối thiểu.
Tất nhiên, tôi đã rất ngoan cố khi quyết định một mình đối
mặt với đám Shadow Hunter nhưng...
Không có gì hối tiếc cả. Thành tựu là rất tốt. Tôi được tiếp thêm rất
nhiều sinh lực.
Swiii. Swiiiii.
Một lát sau, tôi cau mày lại. Tôi nhận thấy âm thanh của
gió thổi qua lối đi ngầm thay đổi một cách tinh tế.
“Ta biết là mình không đơn độc mà”
Làm thế
nào mà chúng tìm thấy tôi?
'Pandemonium biết chỗ này. Hắn chỉ giả vờ không biết thôi'
Tôi cay đắng nghĩ.
Có vẻ như tôi đã đánh giá quá thấp Pandemonium.
Hắn là người nắm vững bản chất của Quỷ thuật. Hắn xuyên qua phép thuật của
Chúa tể Địa ngục. Tuy nhiên, có lẽ hắn giả vờ không biết. Hắn đợi cho
đến khi tôi đến đây 1 mình
'Nó quá khắt khe.'
Mặc dù tôi có thể vượt qua bức tường này, nhưng có lẽ sẽ không thể nếu
Pandemonium biết về nơi này.
Đó là bởi vì Hi vọng đang ở đây. Có khả năng
Pandemonium biết chính xác nơi này để làm gì. Tôi chỉ có thể cầu nguyện rằng
hắn không biết gì về Hi vọng.
Hy vọng là quá tốt để từ bỏ. Tôi cũng phải tính đến khả năng Hi vọng lọt
vào tay Pandemonium.
'Không thể khác được.'
Chẳng mấy chốc, lũ con rối Quỷ xuất hiện. Có 12 tên. Ban đầu, chúng
là thuộc hạ của Okullos nhưng đã đánh mất chính mình và trở thành tay chân của
Pandemonium.
Suruk. Sururuk.
Khoảng 1.000 Shadow Hunter gia nhập.
'Lũ Quỷ...'
Tôi lắc đầu.
***
Đây dường như là một cuộc chiến phức tạp.
Khói bụi dày đặc. Yoo Eun-hye nhận thấy có rất nhiều
thay đổi khi quay trở lại Đài thiên văn Greenwich.
Các thi thể nằm rải rác khắp nơi, với dấu vết của lửa.
‘Đâu vậy nhỉ?'
Yoo Eun-hye không dừng bước. Cô chỉ tìm kiếm một thứ.
Người đã bồi đắp cô và lãnh đạo tổ đội trong quá khứ! Anh ấy tự gọi mình
là một con quỷ, nhưng điều đó vẫn không thể tin được.
Cô đã nghĩ đến điều này khi đi bộ qua chiến trường.
Nó thật kinh khủng. Quỷ và Thiên thần chiến đấu với
nhau ở một nơi. Các sinh vật cũng đang chiến đấu với nhau. Chỉ 1 bước
sai lầm là đi ngay 1 mạng
'Không phải ở đây.'
Dù vậy, Yoo Eun-hye vẫn không bỏ cuộc. Cô nhìn xung
quanh chiến trường nhiều nhất có thể và chắc chắn rằng anh ấy không có ở
đây. Anh ấy đi đâu được chứ?
Cô đi vào Đài thiên văn Greenwich. Có lẽ anh ấy đang chuẩn bị cho kích nổ Hi
vọng. Cô ở không xa nơi đặt Hi vọng.
Có một vài tình huống nguy hiểm nhưng cô đã may mắn chui được
vào tầng ngầm.
Mùi thối rữa nhanh chóng xộc vào mũi cô.
'Mùi gì đây?'
Mùi trở nên tồi tệ hơn khi cô tiếp tục bước đi. Yoo Eun-hye bịt lấy mũi
trong vô thức.
Ngay sau đó, cô buộc phải dừng lại.
Tầng ngầm đã bị phá hủy một nửa.
‘Rõ ràng là có chuyện rồi!'
Lúc trước đến đây nó vẫn còn rất ổn. Chắc hẳn là đã có chuyện gì đó xảy ra
trong lúc chờ đợi.
Nó không bị sập hoàn toàn nên
cô có thể bước vào.
Ngay lập tức, cô đã có thể tìm thấy xác của lũ quỷ.
'Những con quỷ khác
...!'
Có dấu hiệu của một trận chiến.
Yoo Eun-hye tiếp tục di chuyển.
Và một lát sau.
Đôi mắt của Yoo Eun-hye mở to khi cô phát hiện ra điều gì đó.
"Ah...!"
0 comments:
Đăng nhận xét