Chương 217: Hy vọng (phần 2)
“Rose...?”
"Ừ, cũng lâu phết rồi nhỉ"
Rose cởi bỏ hoàn toàn chiếc áo choàng khi nó tiến lại gần
Nó đang cầm một chiếc lưỡi hái dài bằng một tay.
Yoo Eun-hye ngạc nhiên hỏi.
"Tại sao Rose lại ở đây?"
"Chủ nhân bảo ta đến. Mà này, trông ta đáng sợ vậy à? Sao các ngươi lại thận
trọng thế chứ?
"Rose không nên ở
đây. Hay ... Ngài đi cùng Đấng cứu thế?"
Rose bối rối.
“Đấng Cứu thế sao? Ahhh ~ đúng rồi đấy. Nhân tiện, thứ to lớn đó có
phải là Hi vọng không?”
Rose chỉ về phía một trong những thành viên của tổ đội bằng
lưỡi hái của mình. 2 thành viên đang mang theo 1 cái gì đó
Nhưng Yoo Eun-hye thậm chí còn căng thẳng hơn trước những lời Rose nói
Tại sao nó lại biết cái tên Hi vọng? Chỉ một số rất ít
người, kể cả Kim Yong-woo, biết cái tên đó.
Yoo Eun-hye nắm chặt tay và nói.
"...Đúng rồi."
"Wah ~ thật sao? Chủ nhân, đúng rồi!"
Rose quay đầu lại và kêu lên.
Ai đứng sau nó vậy?
Câu hỏi của Yoo Eun-hye đã được trả lời chỉ trong vài giây.
Một bóng người xuất hiện đằng sau Rose.
Yoo Eun-hye đã bị sốc sau khi nhìn thấy bóng người đó
"Anh...!"
Đó là một người đàn ông đeo mặt nạ đầu lâu. Một thành
viên chủ chốt trong Bang nhưng luôn mất tích rồi lại xuất hiện bất cứ khi nào họ
cần.
Mọi người nói rằng anh ấy đã chết khi 1 mình khám phá Hầm ngục. Một lần
khác là do làn sóng quái vật. Dù sao đi nữa, phần lớn mọi người nghĩ rằng
anh ấy đã chết.
Kể từ đó, Hàn Quốc bị lũ Quỷ xâm chiếm và áp đảo. Vô số người chết và các
thành phố bị phá hủy. Mỗi khi chuyện đó xảy ra, Yoo Eun-hye và những Dị
năng giả khác luôn nghĩ rằng anh ấy sẽ trở lại.
Anh ấy luôn xuất hiện khi họ gặp nguy hiểm. Nhưng những lần đó anh ấy lại
biệt tăm.
Lũ Quỷ giải phóng một lượng lớn sinh vật và tàn phá Hàn Quốc
Thế là sự hiện diện của anh ấy dần bị lãng quên.
"Đã lâu không gặp.
Yoo Eun-hye, Edward Windsor."
Người đàn ông tháo mặt nạ ra.
Vào lúc đó, đôi mắt của Yoo Eun-hye rung động.
'Ah...!'
Khuôn mặt đó, cô chắc chắn.
Không thể nhầm lẫn được.
Đó là khuôn mặt mà cô đã nhớ và nhìn thấy nhiều lần.
Anh ấy là người đã tìm thấy Yoo Eun-hye và xây dựng nền tảng cho cô.
Người đàn ông dẫn theo cô.
Anh ấy cũng khiến tài năng của Edward nở rộ.
"Còn sống ... anh còn sống."
Yoo Eun-hye nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể. Cô ấy đã trưởng thành, không
còn là Yoo Eun-hye tinh nghịch và tươi sáng của ngày xưa. Giờ cô là một
chiến binh biết thỏa hiệp với thực tại, chiến đấu một cách lạnh lùng và là đội
trưởng của tổ đội.
“Nhiều chuyện đã xảy ra
quá”
Giọng anh ấy khác hẳn.
Trầm nặng. Vẻ mặt lạnh lùng.
Đôi mắt kiêu ngạo nhìn xuống tất cả mọi thứ.
Cô vui lòng nhưng không thể ngã gục. Randalph Brigsiel từng là thần tượng
của cô. Tuy nhiên, anh ấy đã chết rồi.
Có lẽ anh ấy đã được hồi sinh thông qua âm mưu của một con quỷ.
Không quan trọng nếu ngoại hình của anh ấy vẫn như cũ.
Giờ cô đã biết nghi ngờ trước khi hành động.
“Đội trưởng?”
1 người bước lên hỏi Yoo Eun-hye. Cả tổ đội nhận thấy
rằng một bầu không khí bất thường đã hình thành.
Các thành viên không biết mối quan hệ giữa hai người họ hoặc danh tính của Rose
đều bối rối.
Tuy nhiên, Yoo Eun-hye không nghe thấy giọng họ. Cô
toát mồ hôi và cố che giấu sự thật rằng tim mình đang đập loạn.
"Tại sao anh lại ở
đây? Làm thế nào mà Rose ...?"
"Sao cô lại nghĩ vậy?"
Anh ấy hỏi. Yoo Eun-hye bối rối.
Rose là một trong những đứa con của Đấng Cứu thế. Đấng Cứu thế đã cứu Hàn
Quốc và nhanh chóng biến mất. Chỉ còn lại Roy và Rose. Người ta tôn
con của Ngài lên làm vua. Ảnh hưởng của hai Hắc yêu ở Hàn Quốc có thể được
coi là tốt nhất.
'...Không thể nào.'
Cơ thể của Yoo Eun-hye run lên. Nó giống như bị sét đánh.
Cô đã cân nhắc về chuyện này. Đấng Cứu thế đã che mặt. Không ai biết Ngài ấy
trông như thế nào. Yoo Eun-hye đôi khi nghĩ Đấng cứu thế chính là 'anh ấy'. Randalph
Brigsiel có thể đã cố tình xuất hiện như vậy.
Nhưng dù suy nghĩ đó có tích cực đến đâu thì nó cũng là điều
vô lý.
Có những nét tương tự nhưng hơi khác một chút. Nó
không chỉ đơn giản là đề cập đến ngoại hình. Thành thật mà nói... người được gọi
là Đấng cứu thế có luồng khí bao trùm quanh cơ thể. Nỗi sợ hãi. Có điều
gì đó ở Ngài đã chạm đến bản năng nguyên thủy của họ. Đôi lúc người ta lại
cảm thấy kinh hoàng khi chứng kiến Ngài ấy tiêu diệt lũ sinh vật.
Randalph Brigsiel thì khác.
Và khả năng của họ là khác nhau. Mặc dù thủ lĩnh của Thợ săn quỷ là người
mạnh nhất, nhưng anh ấy không ở cấp độ của Đấng cứu thế.
Hắc yêu ... Quỷ tộc hoặc sinh vật.
Dị năng giả, bao gồm cả Yoo Eun-hye, tin rằng Đấng cứu thế là một trong những tồn
tại đó.
Mặc dù vậy, không ai trong số họ nói ra bất cứ điều gì. Dân thường thì không có
quyền. Họ cần có niềm tin và hy vọng để xây dựng lại Hàn Quốc. Nếu
Ngài ấy có thể khiến họ rũ bùn đứng dậy thì họ sẽ không đặt câu hỏi về danh
tính của Đấng Cứu thế. Đó là một bí mật mà họ sẽ giữ mãi trong lòng
Tuy nhiên, đội trưởng của Thợ săn quỷ đã từng là một con người. Cô tin rằng
anh ấy là một con người.
Anh ấy bạo lực, nhưng Yoo Eun-hye nghĩ anh ấy khác với lũ Quỷ. Cho
đến nay, Quỷ và sinh vật chưa bao giờ thỏa hiệp với con người. Hàn Quốc chỉ
có 1 Hầm ngục nhưng điều đó đã bị thay đổi do cuộc xâm lược của những con quỷ
khác. Sự biến mất của các tầng cũng đóng 1 vài trò quan trọng.
Vì vậy, Đội trưởng không thể là Đấng Cứu thế.
'Chủ nhân, Đấng Cứu thế...'
Yoo Eun-hye cân nhắc lời của Rose.
Nhưng...cô ấy không thể nghĩ thông.
Cơ thể cô run rẩy và đôi mắt cô nhanh chóng di chuyển. Nếu
hai người đó là cùng một người...
“Có vẻ như Kim Yong-woo chưa nói gì cả.”
Người đàn ông nói.
Kim Yong-woo?
Bang chủ biết gì đó sao?
Có vẻ như anh ấy đã biết và đang cố tình che giấu điều đó với họ.
Người đàn ông nở nụ cười giễu cợt trên môi khi nói.
“Tôi là người đã đưa ra
lời cảnh báo rằng lũ quỷ sẽ tập hợp.”
“Các nhà lãnh đạo Anh quốc…”
“Con người có xu hướng giấu
đi đồ bẩn của mình. Tiện đây..."
Có vẻ như anh ấy đã xác nhận điều gì khi hỏi Yoo Eun-hye.
"Có vẻ như cô phát
triển tốt đấy. Phòng huấn luyện có vẻ hữu ích nhỉ?"
"Ah..."
Phịch!
Đôi chân của Yoo Eun-hye yếu đi.
Chỉ có 3 từ. Nhưng họ đã đoán ra. Yoo Eun-hye và Đấng cứu thế là những
người duy nhất biết ý nghĩa của từ đó. Đấng Cứu thế nói rằng Yoo Eun-hye sẽ biết
mọi thứ sau khi cô ấy trở nên mạnh mẽ hơn. Lời nói của Ngài ấy ngụ ý rằng
đây là thời điểm.
"Anh ... là đồng minh sao?"
Cô hầu như không thể mở miệng.
Thật tự nhiên khi nghĩ rằng Đấng Cứu thế sẽ là một người bạn.
Vậy mà cô vẫn cảm thấy lo lắng.
Cô không thể thoát khỏi sự lo lắng xuất phát từ nơi sâu thẳm
nhất trong trái tim mình.
Cô vui mừng nhưng bây giờ mọi thứ thật rối rắm.
Nếu người này trở thành kẻ thù thì không ai có thể chống lại. Cô nghĩ tất cả mọi
thứ đều bị anh ta nắm trong tay.
“Anh… anh có phải là một
con quỷ không, Randalph Brigsiel?”
Đấng Cứu thế không phải là một con người.
Tất cả những Dị năng giả đều chắc chắn về điều đó.
Có một số người tin rằng Ngài ấy là 'Thiên thần' hay 'Thần', nhưng điều đó cũng
không chắc chắn.
Đấng Cứu Thế chắc chắn không cùng giống loài với Thiên thần. Xung quanh
Ngài ấy không có Thánh lực.
Ngược lại, một vị thần... niềm tin của Yoo Eun-hye vào các
vị thần đã hoàn toàn chết. Cô cũng loại trừ khả năng Ngài ấy là một vị thần.
Sinh vật. Họ là những con rối của lũ Quỷ. Chúng bị
ảnh hưởng bởi lũ quỷ.
Phần còn lại... cô ghét phải thừa nhận điều đó, nhưng chỉ có một lựa chọn.
Có một số Dị năng giả ở Hàn Quốc nghĩ Đấng Cứu thế là 1 con
quỷ. Họ không muốn tin điều đó. Họ tự hợp lý hóa nó.
Tất nhiên là họ sẽ không nói ra điều đó.
Niềm tin của con người dễ bị sụp đổ một cách đáng ngạc
nhiên. Và một khi niềm tin sụp đổ, rất có thể họ sẽ cảm thấy tuyệt vọng.
Trong một thế giới tràn ngập tuyệt vọng, họ cố gắng duy trì một tia hy vọng.
Mọi người đều biết điều đó.
Bây giờ là lúc để nghĩ về ngày mai và có hy vọng.
Nhờ đó, Hàn Quốc đang trong quá trình phục hồi.
'Xin anh'
Yoo Eun-hye nhìn người đàn ông và nuốt nước bọt.
Sẽ thật ổn nếu đó là một con người.
Tất cả các hành động của anh ấy có thể được biện minh.
Nhưng nếu anh ấy là một con quỷ thì sao?
Mọi thứ anh ấy đã làm từ đầu sẽ khác.
Và anh ấy đã lên chương trình ‘bao nuôi’ Yoo Eun-hye.
Thần tượng mà cô ấy tin tưởng
sẽ trở thành một kẻ phản diện. Mọi hành động của anh ấy sẽ cần phải được
xem xét lại. Nó chắc chắn không xuất phát từ ý đồ tốt...
Ngay sau đó anh ấy mở miệng.
"Đúng vậy"
Chwang!
Các thành viên đồng loạt rút vũ khí ra.
Cuộc trò chuyện được dịch qua các vật phẩm ma pháp để mọi người hiểu ý nghĩa của
từ 'Quỷ'.
Quỷ!
Một mục tiêu cần được xử
lý trước các sinh vật.
Không, nếu con quỷ bị tiêu diệt thì những sinh vật trong Hầm ngục sẽ tự nhiên
biến mất.
Và...bất kể tình huống
nào, họ phải tiêu diệt lũ quỷ.
“D-dừng lại. Đừng tấn công anh ấy.”
Yoo Eun-hye hầu như chưa khôi phục lại được và cố gắng ngăn cản các thành viên.
Tuy nhiên, tổ đội của họ
chẳng khác nào ‘Liên hợp quốc’, hầu như không có ai đi theo Yoo Eun-hye từ đầu. Cô
chỉ tạm thời là người lãnh đạo bởi vì cô là người mạnh nhất.
Do đó, tất cả đều tự ý hành
động.
“Chỉ là đối phó với 2 người thôi mà”
“Dừng làm sao được mà dừng.”
“Đội trưởng Yoo Eun-hye! Sao chúng tôi lại không thể chiến đấu chứ? 2
người họ đều đáng ngờ nên chẳng phải cô cố tính dẫn chúng tôi đến đối mặt với họ
sao?
“Không phải như vậy. Không bao giờ!"
Nghi ngờ bắt đầu hình thành. Ngay cả khi Yoo Eun-hye phủ nhận điều đó, ánh
mắt của các thành viên bắt đầu dần thay đổi.
“Vậy làm ơn tránh xa chuyện này ra. Chúng ta không thể để một con quỷ trốn
thoát sau khi chạm trán với chúng.”
Họ muốn giết tất cả lũ quỷ
và sinh vật. Nếu đối thủ xuất hiện thì họ sẽ tấn công trước.
Có vẻ như con người và Quỷ
không bao giờ có thể thỏa hiệp.
"Sức mạnh Thiên đường!"
"Cường hóa sức mạnh!"
"Tăng lực!"
Các thành viên sử dụng các kỹ năng buff và lao về phía người đàn ông trước mặt.
Đó là điều mà Yoo Eun-hye
không thể ngăn cản.
Cô chỉ có thể nằm im.
Tuy nhiên, người đó dường như không bị đe dọa chút nào.
Một nụ cười mỉa mai hiện trên khuôn mặt anh ta.
“Ta sẽ không tha cho ai dám chĩa kiếm vào ta”
Anh ta tuyên bố.
Chẳng mấy chốc, lời nói của anh ta trở thành hiện thực.
0 comments:
Đăng nhận xét