Chương 123: Cuộc thám hiểm kỳ quái của Yihi (phần 2)
Yihi nắm chặt
thanh Tiên kiếm và nhìn xung quanh.
Một thế giới
màu hồng.
Một thung
lũng đầy nắng ngập tràn mật ngọt cùng háng tá loại bánh quy khác nhau. Một dải
cầu vồng khổng lồ đang lơ lửng trên không trong khi ông mặt trời nhìn như 1 cái
bánh quy ngoại cỡ. Thật kỳ lạ khi thấy ánh sáng tỏa ra từ 1 cái bánh quy.
Một con kỳ
lân màu hường đang dạo chơi trong 1 cánh đồng độc nhất trải dài những cây nấm
và hoa hướng dương với cùng 1 tông màu hường. Còn có cả cún hường, quàng thượng
hường và thậm chí toàn bộ chỗ bánh quy cũng màu hường.
Đây là…1 khu
vườn màu hường.
Một nơi cô ấy
chưa bao giờ nghe nói tới. Ngay cả Yihi cũng bị rơi vào cảnh hoảng loạn.
“Eobobo. N-nơi này là gì vậy?”
Cô nuốt ngược
nước miếng trong miệng. Bàn tay cầm kiếm đang không ngừng run rẩy.
Cô chỉ nhớ được
rằng có 1 cánh cổng đã được hình thành và rồi cô bị kéo vào cái thế giới lố bịch
này. Làm thế nào mà cô ấy không ngạc nhiên được cơ chứ?
“Chủ nhân? Ngài đang nơi đâu? Ngài đang chọc Yihi phải
không…?”
Cô trốn phía
sau 1 bụi cây hồng và nhìn thấy thi thể của 1 con chuột chết. Thay vì Chủ nhân
mà cô hằng yêu quý, những tồn tại duy nhất xung quanh cô là con kỳ lân hường
cùng đủ thể loại sinh vật hường khác.
Hihing~
Con kỳ lân
thè lưỡi ra và vểnh tai lên. Cảnh tượng nó lộn ngược người lại để nhai cỏ là đủ
để bất kỳ ai cũng phải nghĩ rằng nó bị điên nặng.
“Yihi sẽ nguy to nếu bị bắt bởi con kỳ lân điên nặng đó. M-mình
sẽ trốn ở đây và quan sát tình hình. Chủ nhân đã từng nói. Ờm…vào hang cọp để
không bị cọp ăn? Ah, không. Không phải. Là gì nhỉ?”
Cô rơi vào trạng
thái hoảng loạn. Nhiều luồng suy nghĩ rối loạn trong đầu cô trong khi cố gắng lảng
tránh thực tại. Nhưng thời gian cứ trôi và con kỳ lân hường vẫn cứ ở đó.
Ngay cả mặt
trời cũng vẫn cứ ở dạng bánh quy.
“Mình sẽ đếm tới 1 triệu. Con kỳ lân chắc chắn sẽ trở nên
mệt mỏi và đi đâu đó khác cho coi. 1, 2, 3…599…1, 2, 3…”
Khi cô đã lặp
lại từ 1 tới 999 đủ 100 lần, con kỳ lân cuối cùng cũng chịu di chuyển.
Hihing~!
Nó đang đi tè.
Nó đang điên cuồng phóng uế ra khắp nơi. ‘Nước thánh’ từ con kỳ lân văng xối xả
ra khắp nơi cứ như đài phun nước vậy.
“Con kỳ lân này thực sự điên rồi. Nhân tiện, của Chủ nhân to hơn. Chủ nhân có
2 thứ vũ khí vô cùng to lớn. Giờ nó đã lên tới con số 3 rồi. Tính tổng thể, đó
vẫn là chiến thắng của Chủ nhân. Yihihi.”
Yihi vỗ tay
trong khi so sánh chỗ mà ai cũng biết là gì đó. Yihi tỏ ra cực kỳ quan tâm tới
bất kỳ thứ gì liên quan tới Chủ nhân, kể cả cái đó.
Tuy nhiên, niềm
vui ngắn chẳng tày gang.
Yihi đang ở 1
nơi không xác định cùng với 1 con kỳ lân đáng sợ nên cô nhanh chóng trở nên kiệt
sức.
Cô chầm chậm
khép mắt lại do mỏi mệt.
“Hiing. Chủ nhân, em muốn được gặp ngài. Yihi sẽ làm việc
chăm chỉ trong tương lai. Đừng vứt bỏ Yihi đi mà…ngáp.”
Yihi gãi gãi
bụng và bắt đầu chảy nước dãi.
Trong cơn mê,
cô đang cùng Chủ nhân tay trong tay chạy qua 1 cánh đồng hoa bát ngát.
Xen giữa là
những tràng ‘hahahas’ và ‘hohohos’, cả 2 đều trông cực kỳ hạnh phúc.
“Chủ nhân. Em là Yihi. Thực ra thì, em yêu Chủ nhân nhiều lắm!”
Cô làm 1 lẵng
hoa nhỏ xinh đẹp và trao cho Chủ nhân của mình. Chủ nhân mỉm cười khi nhận lấy
rồi dịu dàng xoa đầu Yihi.
“Ta cũng vậy. Yihi, ta đã cảm nhận được tình yêu mãnh liệt
dành cho em chỉ với ánh nhìn đầu tiên.”
“Ah…! Chủ nhân, Yihi đã luôn là của ngài ngay từ ban đầu!”
“Cho dù có là thần thánh phương nào cũng không thể chia
lìa đôi ta. Ta sẽ trở thành Quỷ đế và Yihi sẽ ngồi cạnh ta. Em sẽ ở bên ta mãi
mãi. Ta sẽ luôn luôn được hạnh phúc miễn là đôi tay này còn có thể xoa đầu và
chạm vào mái tóc em.”
“Yihi. Được chủ nhân xoa đầu là điều mà em thích nhất
trên đời. Yihihi. Trong tương lai, đừng la mắng Yihi nữa nhé!”
“Được. Tất nhiên rồi. Ta cũng sẽ mở rộng khu vườn của em.
Em sẽ có thể chọc phá bầy ong thỏa thích.”
“Yihihi!”
“Thế này nữa thì sao? Ta cũng sẽ khen em mỗi ngày.”
“Yihihihi!”
“Ta sẽ xoa đầu em ít nhất 100 lần.”
“Yihihihihi!”
Cô đang vô
cùng hạnh phúc. Cô ước gì khoảnh khắc này sẽ kéo dài vĩnh cửu.
Tuy vậy, có
cái này...
“Nhân tiện thì, Chủ nhân. Sao ngài lại đang không ngừng
liếm má Yihi vậy?”
“……”
“Chủ nhân? Sao không mặt ngài lại đột nhiên trở thành màu
hồng vậy…?”
“Khônggggggggggggg!”
Ngay khi tỉnh
dậy, Yihi trợn tròn mắt nhìn lên trên.
Không hề có
vườn hoa tươi tốt cũng như Chủ nhân đang thì thầm những lời yêu thương.
“Hộc
hộc, 1
giấc mơ. Thật
may mắn. Khuôn mặt Chủ nhân không thực sự trở thành màu hồng.”
Cô vô cùng ngạc
nhiên rằng mồ hôi đang chảy nhễu nhại trên khuôn mặt mình.
Cô dùng lòng
bàn tày lau mồ hôi đi.
“Gì vậy? Sao nó dinh dính nhơm nhớp vậy?”
Tuy nhiên, thứ
chất lỏng “diệu kỳ” mà cô vừa lau đi không phải là mồ hôi.
Cô ấy nhăn mặt
khi nghĩ về nó.
Huoong.
Vào khoảnh khắc
tiếp theo, cô cảm giác được 1 thứ gì đó đang thở bên cạnh mình.
Cùng lúc đó, một
thứ gì đó đã liếm má Yihi.
“……”
Yihi quay lại
nhìn để rồi phải đứng hình ngay tắp lự.
Hihing~
Con kỳ lân hường
đang thè lưỡi ra trong khi cái đuôi đang vẫy đầy hoang dại.
“……”
Hihing~
Đập đầu vào gối!
Cái đầu con kỳ
lân lắc từ bên này sang bên kia, từ trên xuống dưới không ngừng nghỉ.
Thật kinh tởm.
Nước mắt nước mũi tèm lem.
“Hiing…”
Hihing~!
Phải chăng
đôi cánh của cô đã thấm đẫm nước dãi?
Không thể mở
cánh ra được. Cô không thể bay.
Yihi bắt đầu
chạy thật nhanh trên đôi chân của mình. Và con kỳ lân hường chậm rãi nối
gót theo sau.
“Đừng
có đi theo ta! Yihi không có ngon đâu!”
Yihi đang tuyệt
vọng. Cô liều lĩnh chạy xuyên qua khu rừng màu hồng. Sau khoảng 10 phút. Biểu cảm
Yihi trở nên ngày càng mệt mỏi.
“Điều này không thể tiếp diễn được. Con kỳ lân biến thái
sẽ ăn thịt mình mất.”
Tin tốt là
con kỳ lân không có trong tầm nhìn. Nó sẽ bắt kịp sớm thôi nhưng cô vẫn còn cơ
hội.
Yihi nhanh
chóng nhìn khắp khu vực xung quanh.
“Mình sẽ trốn ở đây.”
Dưới đáy
thung lũng, có một hang động nhỏ trong 1 góc khuất. Mới thoạt nhìn, nó có vẻ
như là 1 nơi thích hợp để che giấu cơ thể cô ấy.
Yihi nhanh
chóng chạy vào cái hang.
“Huiyu~. Mệt quá sức. Yihi không còn sức để mà đi tiếp nữa.”
Cô dựa vào
vách hang và mát xa đôi chân mỏi mệt của mình. Cô không thể nhớ được lần cuối
cùng mình đã thực sự chạy đi đâu đó. Không, đây thực ra là lần đầu tiên. Cô ấy
luôn cố chấp với việc bay.
Sau 1 khoảng
nghỉ nhỏ, Yihi bắt đầu kiểm tra hang động.
“Một cái hang kỳ lạ. Có rất nhiều cây nấm khổng lồ.”
Dĩ nhiên, những
cây nấm đều màu hường. Dù vậy, tất cả chúng đều nhìn rất khác biệt và điều
đó kích thích trí tò mò ở Yihi.
“Mình cần phải đi vào sâu bên trong. Yihi cần phải tìm ra
1 nơi an toàn để có thể bảo vệ bản thân mình.”
Kungcha!
Yihi từ từ đứng
dậy 1 cách đau đớn.
Càng vào sâu
bên trong, những cây nấm dường như càng trở nên to lớn hơn.
Sau khi đi được
khoảng 30 phút, một bãi đất trống khổng lồ xuất hiện. Ở trung tâm khoảng
trống đó là 1 cây nấm khổng lồ bao bọc bởi đủ chủng loại nấm khác.
“Wah~. To lớn không tưởng. Cây nấm vĩ đại, yihihi.”
Cô tiến lại gần
và gõ nhẹ vào phần thân dưới.
Nảy nảy.
Kết cấu mềm mại.
Yihi thấy khá là thú vị và liên tục chọt vào thân cây nấm.
Kuwuong.
Ngay sau đó, hang
động bất đầu rung chuyển.
Cây nấm khổng
lồ bắt đầu di chuyển.
“Egumonina!”
Yihi nhanh
chóng lùi lại phía sau trước tiếng thét đầy giận giữ đó.
Cô trở nên hạn
hán lời khi thấy đôi mắt và cái miệng xuất hiện trên cây nấm khổng lồ.
“Sao 1 con tiên ngu ngốc dám xâm phạm Vương quốc Nấm? Ta,
Vua nấm với danh xưng Nấm sẽ không tha thứ cho ngươi!”
“Nấm.”
“Kẻ xâm nhập. Nấm.”
“Kill. Nấm.”
Những cây nấm
ở xung quanh cũng vùng lên.
Yihi, người bỗng
nhiên bị bao vây, run sợ.
“Yihi đã làm gì sai chứ?”
Vua nấm phán.
“Hmph, kẻ xâm nhập không cần nói! Chết đi!”
“Nấm.”
“Giết. Nấm.”
Đám Nấm nhỏ
vây lấy cô.
Yihi tha
thiết cầu khẩn.
“X-xin
hãy tha cho tôi.”
“Nấm!”
Cô sẽ bị ăn sống.
“Chủ nhân…”
Yihi nhắm mắt
lại.
Không nhất
thiết phải cùng tản bộ qua khu vườn, nhưng cô mong ít nhất sẽ được thấy lại
khuôn mặt của Chủ nhân.
Chính vào lúc
đó.
Hiihing~!
Một chàng
hoàng tử quyến rũ trên 1 con bạch mã. Không, chỉ là 1 con ngựa quèn.
Là con kỳ lân!
Nó tàn sát lũ
nấm với cái sừng của mình và nhanh chóng đến trước Yihi.
Không có gì xảy
ra nên Yihi mở mắt ra chỉ để thấy mặt con kỳ lân hường.
“Con kỳ lân biến thái?”
Hihing~
“Đừng nói là
ngươi tới đây để giải cứu Yihi?”
Hihing!
“Ah!”
Yihi cảm thấy
ấn tượng.
Con kỳ lân mà
cô gọi là điên nặng và biến thái đã đến cái hang này để cứu lấy cô.
“Yihi đã sai. Chẳng phải ngươi là 1 con kỳ lân rất tốt bụng
sao?”
Hihing!
“Vậy ngươi sẽ đưa Yihi ra khỏi cái hang này chứ?”
Hihing.
“Không sao? Ngươi muốn Yihi đánh bại lũ nấm này sao?”
Hihing!
“Yihi rất yếu đuối…”
Hihing~
“Nếu là Yihi thì sẽ có thể sao? H-hiểu rồi. Ta sẽ thử.”
Cô nâng cao
thanh Tiên kiếm.
Sau một hơi
thở sâu, Yihi nhớ lại chuyển động của Chủ nhân. Ngài ấy có diện mạo thật anh tú
khi giương cao thanh kiếm tàn sát kẻ thù. Cô trở nên ngất ngây với chỉ những ý
nghĩ về chuyển động của người ấy!
“Yap!”
Yihi la lớn trong lúc vung kiếm.
“Tôi xin lỗi.”
Lũ nấm yếu
xíu.
Chỉ riêng Vua
nấm là có kích thước lớn. Khi mà 1 vài cây nấm đã bị xuyên thủng bởi thanh
kiếm, hắn rên lên đầy đau đớn và xin lỗi.
“Người
là nàng tiên trong truyền thuyết. Là người sở hữu thanh Tiên kiếm…”
“Nàng
tiên trong truyền thuyết? Đó là gì?”
Yihi cảm thấy
bối rối. Rồi Nấm nói.
“Vâng. Một truyền thuyết đã được truyền lại trong Vương
quốc Nấm và Vương Quốc Bánh quy. Một nàng tiên mang trên mình thanh Tiên kiếm sẽ
xuất thế và cứu thế giới khỏi mối nguy từ Nữ hoàng hường.”
“Cứu thế giới khỏi Nữ hoàng hường? Yihi không thể làm được
điều vĩ đãi như vậy đâu.”
“Đ-đừng nói vậy. Tiên tử là niềm hy vọng cuối cùng của
chúng tôi! Chỉ nghĩ đến những gì sẽ xảy ra nếu Nữ hoàng hường bắt được những nấm
cũng như bánh quy thông thường là quá đủ để tôi không kiếm được nước mắt rồi.”
“Nhưng…tôi không thể làm được. Thay vào đó, sao các người
không dịch chuyển Yihi về lại thế giới cũ của mình? Tôi sẽ nói với Chủ nhân và
ngài ấy sẽ giải quyết mọi chuyện.”
Nấm chớp mắt.
“Thế giới của nữ anh hùng? Ah, vị tiên trong truyền thuyết
chắc hẳn tới từ thế giới khác. Nữ hoàng hường sẽ biết câu trả lời cho vấn đề của
nữ anh hùng.”
Yihi sờ cằm
suy nghĩ. Cô bắt chước hành động này từ Chủ nhân của mình. Tuy vậy, cô lại chẳng
thể nào tìm ra giải pháp như anh ta. Có vẻ như cô sẽ phải thử làm nó thôi.
“Thực sự là Yihi có thể sao?”
“Với tình trạng hiện tại thì có lẽ khó. Nhưng nếu nữ anh
hùng sở hữu những trang bị huyền thoại từ Vương quốc Nấm và Vương quốc Bánh quy,
nữ anh hùng sẽ có cơ hội đấy. Thêm vào đó, ngài còn có kỳ lân huyền thoại! Chiến
thắng là chắc như bắp.”
Hihing~
Con kỳ lân vẫn
đang lúc lắc cái đầu nó. Nói thật thì, đáng sợ vãi nồi. Nó cũng bắn nước
dãi tung tóe ra khắp nơi. Sự thật rằng nó có bản chất tốt bụng là 1 chuyện.
Yihi không có tí ti tự tin nào khi nhìn vào nó.
Yihi mặc kệ
con kỳ lân và hỏi thêm 1 chuyện nữa.
“Vậy Vương quốc Bánh quy là gì?”
Nấm thở dài.
“Hiện tại có lẽ khác biệt rồi, nhưng chúng tôi từng là
anh em trong quá khứ. Sau khi Nữ hoàng hường biến Vua bánh quy thành mặt trời, họ
đã từ bỏ mọi nỗ lực đàm phán. Giờ đây họ chẳng làm gì ngoài ngước nhìn lên mặt
trời mỗi khi làm việc mà thôi. Làm ơn, làm ơn hãy cứu tất cả chúng tôi.”
“Nấm.”
“Làm ơn! Nấm!”
Hàng nghìn cây
nấm nói cùng lúc. Chúng nhìn thật thảm hại cho dù xét dưới tiêu chuẩn của
Yihi.
Vua bánh quy
đã trở thành mặt trời. Nhưng Bánh quy phải nhìn lên ông ấy cả ngày dài.
Yihi cảm giác
như đây là câu chuyện của cô ấy vậy. Nó cũng tương tự như việc Yihi muốn ngắm
nhìn Chủ nhân của mình cả ngày dài.
Cô cũng đã nạp
đầy tự tin sau khi sử kiếm lên những tên nấm.
Và cụm từ ‘huyền
thoại’ lại càng tiếp thêm cho cô động lực.
“Tôi có thể trở về thế giới của mình sau khi giết Nữ
hoàng hường sao? Đã hiểu. Để đó Yihi lo!”
Yihi vỗ ngực
nói đầy tự tin.
0 comments:
Đăng nhận xét