Chương 128: Hủ bại ( phần 1)
----------------------------------
Bạn có chắc chắn muốn kích hoạt kỹ năng Hủ bại (Ex Epic)?
----------------------------------
Đây là lần đầu
tiên cửa sổ thông báo hỏi lại tôi thêm 1 lần nữa. Tuy nhiên, quyết định của tôi
vẫn không đổi.
Tôi sẽ dùng
nó. Tôi chầm chậm mở miệng ra.
- Đây là cảnh báo cuối cùng. Hủ bại...
"Hủ bại!"
Chaeeng!
Bản sao của Okullos
nhắm ngay vào khe hở này. Chúng trở nên lo lắng trước tiếng hét của tôi.
---------------------------------
- Con quỷ
‘Randalph Brigsiel’ đã sử dụng kỹ năng Hủ bại (Ex Epic).
Bạn đã tạm thời vượt quá giới hạn bảo vệ của hệ thống. Chốt
chặn đã được gỡ bỏ.
Cho đến khi hiệu ứng của Hủ bại kết thúc, bạn không thể sử
dụng toàn bộ tính năng của hệ thống.
Hãy cẩn thận. Những con quỷ ngoài vòng ‘bảo vệ’ sẽ không
thoát khỏi sự giám sát từ Thiên đường.
---------------------------------
- Hãy cẩn thận
---------------------------------
- Hãy cẩn…
---------------------------------
Cửa sổ thông
báo hiện lên không ngừng nghỉ. Có rất nhiều cửa sổ cảnh báo. Không có cách nào
biết được vượt quá sự bảo vệ của hệ thống có nghĩa là gì.
Tuy vậy, tôi
bắt đầu biến đổi ngay khi Hủ bại được sử dụng. Cảm giác như có thứ gì đó đang
phá vỡ sự tắc nghẽn.
Toàn thân tôi
rúng động. Hai chiếc sứng mọc ra trên đỉnh đầu cùng đôi cánh khổng lồ vươn ra từ
sau lưng. Tôi mọc lông như động vật mà móng tay tôi cũng dài ra. Làn da trắng của
tôi trở nên sạm đen. Tha thu vằn vện được khắc lên khắp người. Chúng cứ như những
vết thương đang phát sáng vậy.
Và...Bộ giáp
vô cực cũng biến đổi. Pháp lực đen tuyền. Chúng được hấp thụ và làm thay đổi diện
mạo bộ giáp. Giáp phục và mũ trụ thay đổi để chúng không che phủ sừng và cánh.
Thường thì sẽ
có một cửa sổ thông báo xuất hiện, nhưng lần này thì không có gì cả.
‘Mình đã ở ngoài vòng hệ thống.’
Tôi cũng
không thể kiểm tra cửa sổ trạng thái. Tôi nhận ra rằng mình đã ngoài vòng hệ thống.
Tôi chậm rãi
nhìn xung quanh.
Chỉ riêng sự
tồn tại của tôi thôi cũng đã làm áp đảo mọi thứ xung quanh. Bản sao Okullos không
còn dấu hiệu nào muốn tấn công tôi nữa. Ngay cả Contegonom và Mago cũng nhìn chằm
chằm vào tôi.
"Ta cảm thấy thật khác lạ.”
Đúng vậy. Thực
sự kỳ lạ. Tôi không thể giải thích được cảm giác này.
Chuyển động của
đôi cánh trông thật tự nhiên. Những thay đổi này không hề làm tôi cảm thấy sượng
sùng không quen chút nào. Cảm giác như tôi đã tìm ra được cái tôi chân chính vậy.
Cùng lúc đó, tôi
đã giác ngộ ánh sáng của Đảng, giác ngộ 1 chân lý.
“…Đây chính là quỷ đích thực.”
Ahh!
Thật choáng
ngợp.
Mọi con quỷ đều
đã từng có câu hỏi này ít nhất 1 lần trong đời. Tại sao quỷ lại không có cánh
như thiên thần?
Quỷ nhìn
tương tự như loài người. Thỉnh thoảng vài con quỷ sẽ có sừng như Ariel Diablo, nhưng
đó là những trường hợp cực hiếm khi mà dòng máu cùng pháp lực hòa trộn với nhau.
Bởi vậy nên
quỷ đặc biệt ghét loài người. Bởi diện mạo của chúng giống như nhau. Có 1 sự
khác biệt rõ ràng về sức mạnh, nhưng diện mạo thì không. Chúng không hề muốn thừa
nhận điều đó. Đó là lí do mà loài quỷ bác bỏ mọi thứ liên quan đến loài người. Chỉ
việc nhìn thôi cũng đã đủ kinh tởm.
Giờ đây...tôi
nghĩ rằng mình đã biết được câu trả lời.
Tôi là 1 con
quỷ thực thụ vào lúc này. Quỷ đã mất đi sừng và cánh của mình vì 1 lí do nào đó,
trở nên giống con người về diện mạo. Nhờ có Hủ bại, tôi đã có thể rũ bỏ những
xiềng xích đó.
‘Sự hủ bại này không phải là sa đọa.’
Vô hạn pháp lực.
Tôi tự tin rằng mình có thể thống trị mọi thứ.
Tôi chắc chắn
không phải là 1 tồn tại sa đọa.
"Hình dáng nguyên thủy của quỷ? Xàm lone, Randalph
Brigsiel!”
Okullos nghiến
chặt răng. Vẻ nhàn nhã của hắn đã hoàn toàn biến mất. Đôi mắt hắn ẩn chứa vô hạn
căm ghét hướng đến tôi.
"Sao phải xoắn vậy? Ta cũng chẳng quan tâm đâu nếu
ngươi cho rằng nó là thứ vớ vẩn.”
Tôi không phải
đang cố thuyết phục hắn rằng đây là ‘thật.’
Okullos không
thể chấp nhận điều đó. Hắn lườm tôi tràn đầy thù hận, nhưng cũng có thể cảm nhận
được sự ghen tị lẫn trong đó.
Hắn biết. Nhờ
vào Tự nhiên hóa, hắn nhận ra bằng bản năng rằng tôi hiện tại chính là hình dáng
chính gốc của quỷ.
Hắn cảm thấy
như bản thân đã bị tước đoạt mọi thứ. Bất kể trạng thái tinh thần như thế nào, hắn
vẫn là 1 Đại công tước. Hắn vẫn chưa mất đi niềm tự hào của 1 con quỷ. Cũng tự
nhiên khi hắn nghĩ rằng thật bất công và trở nên tức giận.
“Ngươi...đã phá vỡ cấm kỵ!”
"Okullos, ngươi mới là kẽ đã phá vỡ điều cấm kỵ, không
phải ta.”
“Diện mạo đó. Nói cách khác...ngươi đang sử dụng mánh
khóe nào đó. Tiến hóa? Ngươi đã vượt qua giới hạn và thực sự đạt đến cảnh giới
tiến hóa!”
Okullos.
Hắm bám víu
vào ý tưởng tiến hóa.
Tôi đã hiểu
ra. Chỉ vừa lúc nãy thôi, tôi đã cảm nhận được bản chất thật sự của Okullos. Đây
không phải tính cách thật sự của hắn. Một thôi thúc phải thay đổi...rất nhanh
sau đó, hắn nghĩ ra những khả năng của ‘tiến hóa’ và vượt qua giới hạn.
Tôi đã phát
triển liên tục trong thời gian quá ngắn nên không lạ gì hắn nhầm tưởng đó là tiến
hóa.
Đồng hóa linh
hồn, thú săn quỷ, có lẽ...từng chút một, hắn đã nhận ra mình đã lầm đường lạc
hướng. Bởi vậy hắn triệu hồi nên cái bóng với hy vọng có được ‘câu trả lời.’ Mọi
thứ đều ăn khớp.
“Thật thảm hại.”
Đánh giá của
tôi về Okullos đã thay đổi.
Hắn chỉ đơn
giản là 1 thằng điên trốn trại. Đó không phải là điên cuồng. Chẳng có tí may mắn
thành công nào mà hắn lại dám kể 1 câu chuyện móc mỉa tại Quỷ giới đấu giá hội.
Nhưng có 1 sự hiểu lầm ở đây. Hắn đang vật vã để tìm ra ‘nguồn cội.’
Nó dường như
đã chuyển đổi thành sự trượt dài của bản ngã. Hắn bắt đầu thèm khát tà ác và
chiến tranh.
Tôi đã cảm thấy
1 chút cảm thông bởi nhớ tới hắn trong quá khứ. Mặc dù tôi không thích lũ Đại
công tước, Tôi vẫn có 1 chút kính trọng đối với hắn.
Trong tiền kiếp,
hắn đã không để lại 1 ấn tượng nào quá đặc biệt. Hắn đạt được cây thế giới đầu
tiên. Hắn không tỏ ra tí động lực nào và dường như thậm chí còn bỏ mặc việc trở
thành Quỷ đế.
Tôi chính là
điểm mấu chốt làm thay đổi thái độ của hắn. Do lượng tiềm năng mà tôi phô bày
ra, Okullos đã chọn 1 con đường hoàn toàn khác so với kiếp trước. Okullos đã
đúng khi nghi ngờ tôi.
Trong kiếp
trước, tôi chưa bao giờ phô diễn ra được thứ sức mạnh này.
“Ánh mắt đó là sao? Dẹp nó đi. Hoặc ta sẽ móc chúng ra bằng
chính đôi tay mình. Ta sẽ hoàn toàn xóa sổ ngươi khỏi thế giới này!”
"Hành trình của ngươi tới đây là kết thúc, Okullos.”
Đó là 1 chặng
đường dài.
Okullos đã trở
nên mỏi mệt. Đây là giới hạn của hắn. Tham vọng của hắn đã thoát khỏi tầm kiểm
soát. Trước khi điều đó xảy ra, tôi sẽ tiễn hắn về cõi vĩnh hằng.
Những nỗi lo
của Okullos sẽ bị xóa bỏ. Tôi sẽ kết thúc việc này, 1 lần cho tất cả.
"Câm mồm!"
Okullos hét
lên và di chuyển. Hắn mặc kệ Lôi thần và lũ bản sao của mình. Vùng vẫy trong
tuyệt vọng. Hắn đang làm tất cả mọi thứ có thể để giết tôi.
Tuy vậy, tôi
đã có lại bản chất thực sự của mình nên còn lâu hắn mới có cửa.
Huoong.
Tôi đập mạnh
cánh. Nó dường như đã biết sẵn mình phải làm gì từ lúc này.
Hai chiếc sừng
trên đầu tôi chính là 1 nguồn pháp lực. Các thuộc tính pháp thuật khác nhau có
thể thay thế lẫn nhau.
Một khi pháp
lực tỏa ra từ hai chiếc sừng, nó được chuyển đổi thành ‘pháp lực ánh trăng.’
Haien Moon. Giờ
đây đã có thể sử dụng đến 99% kiếm kỹ.
Chwaaak!
‘Cuồng nộ’ và
Đế kiếm chuyển động đầy ảo diệu. Những chuyển động không chỉ để đánh lạc hường
kẻ thù. Càng sử dụng nhiều, Hạ nguyệt càng trở nên mạnh hơn.
"Đôi mắt của ta có thể nhìn thấu bản chất thế giới! Tại
sao ta lại không thể đọc được chuyển động của ngươi chứ?”
Okullos sở hữu
kỹ năng ‘Giới nhãn (Epic).’ Đó là kỹ năng có khả năng bắt được và phản lại Tâm
nhãn.
Nhưng...giờ
thì sao?
Sukeong!
Một bản sao bốc
hơi. Hắn cố cường hóa 1 phần bản sao nhưng vô ích. Đôi cánh tôi chạm vào bản
sao đang quỵ ngã. Bản sao ngay lập tức tan chảy dưới pháp lực cường đại trong
đôi cánh.
"Ta không thể nào đọc nó...!”
Okullos cắn
chặt môi.
“Okullos. Thật đáng tiếc nhưng ngươi không biết tất cả về
ta đâu.”
Điều này thỉnh
thoảng có thể dẫn tới sai lầm. Đã có nhiều trường hợp như vậy.
Okullos biết
điều này, và nó càng làm hắn bực bội.
"Câm mồm!!”
Okullos thu hồi
bản sao còn sót lại. Ngay sau đó, nhiều cái cây to lớn đâm chồi từ cơ thể hắn.
Với cái đà
này có vẻ như nó sẽ nuốt chửng cả tầng này, trong khi các cành nhánh và rễ quất
liên tục như những ngọn roi tentacles.
Kwang! Kwang!
Kwakwang!
Không thể chặn
lại được.
Tôi giang rộng
đôi cánh.
Tôi bay cao
bên trên hàng ngàn vạn cành nhánh. Trong quá khứ điều này là không thể, nhưng
giờ đây tôi đã có cánh.
Tôi đập cánh
và trôi nổi trong không giản. Tốc độ của tôi nhanh hơn nhiều những ngọn roi và
tôi mau chóng chạm đến trái tim Okullos.
“Giờ thì...an nghỉ đi.”
Puok!
Tôi đâm xuyên
tim hắn bằng ‘Cuồng nộ’ và Đế kiếm.
0 comments:
Đăng nhận xét