Chương 138: Ma Kỵ
binh (phần 2)
99
lần. Đó là số lần Oswen liên tục bị đánh gục và sau đó bị buộc phải thức
tỉnh. Nhân cách Thợ rèn đã tỉnh lại vài lần nhưng lập tức ngất đi vì mơ hồ.
May
mà không vượt quá 100 lần. Cuối cùng anh ta cũng bắt đầu cho thấy một chút
vững vàng.
"Anh ... anh là ai?"
"Tôi đã nói với anh vài
lần rồi. Tôi là Randalph Brigsiel. Tôi không thích phải nói đi nói lại nên hãy
nhớ lấy"
“Ký ức của tôi là một mớ hỗn độn rối ren. Những ký ức của nhiều người được
trộn lẫn với nhau. Nhưng tôi là thợ rèn Oswen”
Chỉ
huy miền Nam và những người khác đều là nhân cách giả. Thân phận thực sự
của Oswen là thợ rèn.
"Bản thể của anh vốn là 1
Doom Knight à?"
"A ... nghĩ lại, cơ thể của tôi cũng thay đổi rồi. Trời ơi ... Chúa tể Địa
ngục. Gã độc ác đó đã chơi với tôi hàng nghìn năm. Hắn tức giận vì tôi đã ném
Thất đại tội vào khe nứt."
Khe nứt. Các Ám hồn biết cách xử lý các khe nứt trong không
gian. Chúng có thể kiếm được vật phẩm miễn phí từ trong khe nứt. Sau
đó, chúng vớ bở.
Oswen
quay đầu lại.
"Tôi nhớ rằng đây là thế giới của
người chết và Randalph là Anh hùng phương nam. Nhưng không phải là anh vẫn còn
sống sao?"
"Đúng vậy. Tôi còn
sống."
"Thật không thể tin được. Những thanh kiếm đó không hiểu sao lại rất quen
thuộc. ‘Cuồng nộ’ và Đế kiếm! Cái áo choàng đó ... ‘Biếng nhác’. Ngoài
thanh Đế kiếm, chúng đều là những vật phẩm trong khe nứt. Đó là nơi anh
tìm ra chúng hả?"
Đó là một vấn đề. Cho anh
ta biết 1 chút có sao không nhỉ?
Oswen
Thợ rèn Chạng vạng. Tôi đã mong đợi rất nhiều từ anh ta. Tôi muốn
Oswen đi theo tôi.
Nếu
tôi che giấu Trái tim của Chúa tể Địa ngục và sau này anh ta biết được, mọi thứ
có thể trở nên tồi tệ. Tốt hơn là cứ nên khai ra.
Tôi
giải thích cách lấy được Trái tim của Chúa tể Địa ngục và Thanh Đế kiếm.
Biểu
cảm của Oswen thay đổi khi lắng nghe câu chuyện.
"Ahh, đại loại là
..."
"Anh không tin sao?"
"Sao mà tin được chứ.
Hah, vậy thì tôi đoán là Chúa tể Địa ngục đã bị tiêu diệt. Trái tim của hắn
thuộc về Randalph ... Maxium thậm chí còn nhầm anh là Chúa tể Địa ngục. Mọi thứ
đang trở nên thú vị."
Oswen
cười.
Anh
ta vẫn còn một chút đau đớn.
Oswen rất vui vì Chúa tể Địa ngục là kẻ thù.
“Oswen. Đây không phải là
lúc ôn lại những ký ức mơ hồ"
Giải
thích thế đủ rồi
Tôi
đã mất quá nhiều thời gian để tìm Oswen. Bây giờ chúng tôi cần phải di
chuyển.
"Tôi cũng là Chỉ huy miền
nam. Chúng ta có thể thua trận chiến đó nhưng đừng lo. Sức mạnh thực sự của
miền nam không nằm ở pháo đài."
"Vậy sao?"
"Chỉ huy miền Nam đã giấu 2.000 Ma kỵ binh ở một nơi không ai biết. Ma kỵ binh
chỉ nghe lệnh Chúa tể Địa ngục, nhưng anh sẽ có thể đánh thức họ nếu sở hữu
trái tim của hắn. Anh sẽ phát động sức mạnh đó và thu thập sức mạnh còn lại của
miền nam. Makdalli đã bị mất một cánh nên chiến thắng là điều hoàn toàn có thể
xảy ra"
Ma kỵ binh.
Nghe khá quen tai
'Ma kỵ binh là quân đội thuộc về hoàng đế.'
Tôi
đọc mô tả.
Tôi không biết liệu 2.000 Ma kỵ binh có thể giải quyết tình huống này hay
không.
Tuy
nhiên, Oswen lại rất tự tin.
"Theo tôi. Chúng ta sẽ đi đánh thức Ma kỵ binh. ”
Oswen mệt mỏi đứng dậy.
Phải
mất tới ba ngày đêm để đến được nơi.
Một
ngọn núi khổng lồ bằng xương. Đó là nơi chôn đám Cốt binh bị chôn vùi.
"Chỉ huy miền Nam đã tạo ra một nơi bí mật dưới lòng đất. Các Ma kỵ binh
được giấu ở đó. Tại sao?"
Oswen nghiêng đầu bối rối. Tôi đang cười.
"Đây là việc anh đã làm?"
"Anh không hiểu sao. Tôi
ghét Chúa tể Địa ngục. Nhưng khi còn là Chỉ huy miền Nam, tôi lại muốn trở
thành Chúa tể Địa ngục. Tôi đã thay mặt Chủ nhân nơi này bảo vệ nó rất lâu rồi "
"Ánh mắt anh có gì đó
khác biệt"
"Đúng. Hầu hết các Chỉ huy sẽ không giống như tôi. Trạng thái
này đã kéo dài quá lâu… họ sẽ không thừa nhận rằng Chúa tể Địa ngục thực sự đã
xuất hiện. ”
Lời
của Oswen không hề phóng đại. Đó là lẽ tự nhiên vì anh ta vẫn còn những ký
ức về Chỉ huy miền Nam.
'Maxium có bất thường không?'
Maxium.
Anh ta đã nhận ra từ xa rằng trái tim tôi thuộc về Chúa tể Địa ngục. Anh
ta rũ bỏ mọi thứ trên chiến trường và chạy tới.
Mặt
khác, các Chỉ huy có thể sẽ có những phản ứng khác nhau. Các Kỵ sĩ của
Hoàng đế. Tôi đi đến kết luận rằng Maxium không bình thường vì anh ta là
người thân cận nhất với hoàng đế.
"Thời gian thực sự lạ
thường. Nó có thể thay đổi mọi thứ. Ngay cả những người có lòng trung thành
tuyệt đối cũng sẽ thay đổi theo thời gian. Lòng trung thành giả tạo sẽ hao mòn.
Dù vậy, thế giới này vẫn chẳng hề thay đổi. Đó quả thực là một nơi đáng
buồn."
Oswen đã đánh giá cao thời gian.
Cuối cùng anh ta đã tìm thấy chính mình sau 1 khoảng thời gian rất dài. Mọi
thứ đã thay đổi và hình dạng của anh ta cũng khác xa ban đầu nên ... nhìn
chung, có một cảm giác rất buồn.
"Các Chỉ huy muốn gì? Chúa
tể Địa ngục đã dừng thế giới này lại. Là một thợ rèn, tôi không biết tại sao họ
lại bị ám ảnh bởi Thần đến vậy."
“Có lẽ họ muốn thoát khỏi số
phận của các Cận vệ”
"Hiển nhiên rồi, họ bảo vệ Trung giới khỏi Quỷ giới. Hoàng đế nhưng lại
không có khí chất của Hoàng đế. Đó là lý do tại sao hắn được gọi là Dạ Đế. Hắn
trở nên điên loạn trong những năm sau đó và trở nên nổi tiếng với cái danh hiệu
Chúa tể địa ngục. Nhưng số phận của hắn .. . ”
Oswen
cười buồn và tiếp tục nói.
"Nó thực sự buồn cười. Số mệnh bị nguyền rủa của hắn giờ đã chuyển sang
người khác. Nếu Thất đại tội lọt vào tay hắn thì các thế giới sẽ đến hồi kết"
"Anh không phải là người
tạo ra Thất đại tội sao?"
"Tôi đã tạo ra chúng bằng ‘Thần kim’ mà Chúa tể Địa ngục mang tới. Tôi đã
quá say mê làm việc mà không để ý rằng thành phẩm sẽ vượt quá tầm hiểu biết của
tôi. Tôi đã thu thập Thất đại tội và ném chúng vào một khe nứt, nơi các Ám hồn
đã tìm được chúng"
Có một biểu hiện buồn vui lẫn lộn trên khuôn mặt anh ta.
Anh ta đã trải qua tất cả những công việc đó, và kết quả thì không được như
mong đợi.
"Điều gì sẽ xảy ra nếu
tôi thu thập hết Thất đại tội?"
Thu thập 3 trang bị đã mang lại cho tôi kỹ năng 'Hủ bại’. Nếu mặc cả bộ
Thất đại tội, không biết sẽ còn imba tới mức nào.
"Tôi không biết. Điều duy nhất
tôi chắc chắn là kẻ mặc chúng có thể gây ra sự hủy diệt chưa từng có. Do
đó… tôi sẽ giúp anh, nhưng đừng thu thập thêm Thất đại tội”
"Tôi sẽ nghĩ về điều đó"
Kẻ mặc chúng sẽ gây ra sự hủy diệt. Nhưng Thất đại tội không được tạo ra
một cách vô tình. Chúa tể Địa ngục đã định mặc chúng.
'Mình không có ý định trở thành Chúa tể Địa ngục.'
Mục tiêu của tôi là vượt xa hơn thế. Chúa tể Địa ngục có mà tuổi lồng.
Ngay từ đầu, đã không thể là Chúa tể Địa ngục.
"Đi đường này. Ma kỵ binh đang ở bên trong. ”
Ngôi mộ xương dường như dài vô tận. Oswen dừng lại và dọn sạch xương khỏi một
phần sàn nhà.
Sau
khi quét sạch lớp bụi, những viên đá có hoa văn kỳ lạ đã lộ ra.
Jeeeok!
Oswen
đã khắc hoa văn trên xương sườn của mình. Đó là một cảnh tượng kỳ
lạ. Tôi nói đùa khi nhìn Oswen.
"Xác sống thì chắc không đau đâu nhỉ"
"Xương sườn của tôi đang phản ứng với pháp lực trong phong ấn."
"Anh mới kiểm tra lần đầu
hả. Hmm ... Anh có chắc là nhớ hết không đấy"
Hoa
văn được khắc trên xương sườn. Chúng đang tỏa sáng! Sàn nhà mở ra với
một âm thanh lớn.
"Ah! Cứ như mơ
vậy. Ký ức này là có thật”
"Đây là lúc nói chuyện hả?"
“Hmm hmm, tôi xin lỗi. Đi nào."
Oswen
ngừng rối rít về những ký ức của mình và bắt đầu hướng dẫn tôi.
Một
hầm ngầm rộng lớn. Một điện thờ khổng lồ ở phía cuối.
Bên
trong điện thờ
Hộp sọ của 2.000 kỵ binh được xếp ở đó. Ánh sáng vây quanh các bộ xương. Chúng
tự phát sáng. Thậm chí còn có cả biểu hiện gương mặt.
"Chìa khóa là thanh Đế
kiếm. Hãy nhỏ máu lên thanh kiếm và ra lệnh cho chúng"
Thủ
tục này thì không khó
Tôi
dùng Đế kiếm cắt ngón trỏ. Khi máu chảy trên thanh kiếm, tôi từ từ mở
miệng.
"Thức dậy."
Kururung!
Mặt
đất rung chuyển.
Hwiiiik!
Gió
phát ra âm thanh than vãn.
Ánh
sáng tỏa ra và Ma kỵ binh bắt đầu xuất hiện.
Cheok! Cheok!
Họ xếp hàng và cúi chào. Tôi không thể không ngẩng cao đầu trước cảnh
tượng hào hùng này.
"Chói mắt thật"
Có
2.000 Ma kỵ binh.
Tất
cả họ sẽ theo tôi.
Sau
khi tất cả Ma kỵ binh xuất hiện, Oswen đến gần.
"Tôi không nhớ đã được theo dõi họ hành động chưa nhưng đó thực sự là một
đội quân tuyệt vời. Họ là sức mạnh tốt nhất mà Chúa tể Địa ngục đã che
giấu."
Anh ta nhìn tôi đầy ngưỡng mộ.
Tôi nhìn về phía trước và nói.
"Pháo đài chính không phải là thành
trì duy nhất ở phía nam. Còn có những pháo đài khác. Chúng ta sẽ đến đó."
"Kế hoạch hay đấy. Makdalli có lẽ đã ăn gần hết rồi. Tôi biết vị trí nên
việc di chuyển sẽ không khó. Nếu chúng ta chiếm được các pháo đài khác, tin tức
chúng ta còn sống sẽ được công bố và sức mạnh còn lại của miền Nam sẽ được
ngưng tụ..."
"Pháo đài gần nhất ở
đâu?"
"Hai ngày đường theo hướng tây bắc."
"Đi thôi nào."
Chúng tôi cưỡi ngựa.
Hai
nghìn Ma kỵ binh theo sau tôi.
Thuộc
hạ thứ 3 của Makdalli, Charung. Hắn là một tên Lich đã chiếm được một
trong những pháo đài phía nam và nâng cao sĩ khí của đám lính.
Hắn uống nước từ một nhánh cây Jellim trên tường
'Ngài Makdalli sẽ trở thành Tổng
Chỉ huy.'
Một Chỉ huy chưa từng trở lại mặt đất trong hàng trăm năm. Nhưng lần này, Chỉ
huy miền Nam đã bị loại bỏ. Gió bắt đầu thổi và rõ ràng Makdalli sẽ trở
thành Tổng Chỉ huy
'Ngoài Chỉ huy Lãnh huyết
Maxium, các Chỉ huy khác không ai sánh được với Makdalli. "
Charung
cũng cảm thấy tốt khi đi theo Makdalli. Hắn hiện đang đứng thứ 3 và đang tưởng
tượng sẽ có được vị trí cao hơn.
Mở
kho báu của hoàng đế ... hắn mơ về việc nhận được một phần đáng kể và trở nên
mạnh mẽ hơn.
"Huh?"
Hắn nhận ra điều đó khi tản bộ trên tường và được đám lính chào đón.
Ánh
sáng lấp lánh có thể thấy được từ phía xa.
‘Gì vậy nhỉ?'
Hắn ngước mắt lên, tập trung theo dõi và hiểu ra tình hình
"...Địch tấn công! Tập hợp lại! ”
2.000
Ma kỵ binh đang xông về phía pháo đài.
Sức tấn công của Ma kỵ binh thật không thể tưởng tượng được. Những Ma kỵ
binh đặc biệt to lớn nhắm vào các cánh cổng.
Kwa
ru ru rung!
Cổng vào Pháo đài bị phá hủy. Ma kỵ binh tiến vào.
Cuộc thảm sát bắt đầu.
Không cần phải nói.
‘Mình thích cảnh tượng này'
1 lối đánh đơn giản và ngu dốt. Nhưng tôi không hề thấy phản cảm với nó.
Tôi nhìn xung quanh và tìm thấy tên Lich trên
tường. Tôi nhanh chóng nhận ra hắn là kẻ cầm đầu của nơi này.
"Ngươi là ai?"
Tên Lich hỏi.
Tôi rút ra ‘Cuồng nộ’.
"Anh hùng của miền
Nam."
Hàng
ngàn binh sĩ đã bị quét sạch bởi Ma kỵ binh. Tôi đã giao chiến với Charung
và giành chiến thắng. Tôi đã nhận được sự trợ giúp từ ‘Kiêu hãnh’, nhưng
sức mạnh thuần túy của tôi cũng vượt quá trình độ của hắn.
Tất
nhiên là vẫn có thương vong. 300 Ma kỵ binh đã hi sinh. Tuy nhiên, đây là
một chiến thắng rõ ràng.
Sau khi tận hưởng ánh hào quang chiến thắng, Oswen nói
“Hãy lan truyền tin đồn. Chỉ
huy miền nam và anh hùng của miền nam đã đến để đảo ngược tình thế ”.
"Không còn thời gian. Ngay sau khi pháo đài ổn định, chúng ta sẽ đến làm
thịt Makdalli."
"Tôi không chắc liệu chúng ta có nên liều lĩnh tấn công Makdalli hay
không. Tôi sẽ cử quân đội đến kiểm tra thủ phủ của hắn"
"Tiến hành càng nhanh càng tốt."
Oswen tránh sang một bên.
Tôi
đã nhắm tới Makdalli nhưng đây là một cuộc chiến. Tương lai thì rất khó đoán. Tôi
không muốn trở nên ngu ngốc đến mức phải di chuyển quá muộn.
‘Jeff, Torium’
Tôi
đứng trên tường thành và nhìn về phía xa xăm
Tin
đồn đang lan rộng.
Tôi
còn sống, vì vậy hãy đến đây.
Một tháng.
Trong
khi chờ đợi, tôi tập hợp các chiến binh.
Tin tức được lan truyền đến miền Nam và các thuộc hạ theo Oswen đã đến.
Tôi
và lực lượng của Makdalli đã giao chiến rất nhiều lần. Lần nào chúng cũng
bị đánh bại một cách dã man.
Ngoài
ra, tin đồn về Ma kỵ binh đã lan rộng khắp Âm giới
Do đó, tôi quyết định tiết lộ bản thân.
Tôi ngừng việc che giấu Trái tim của Chúa tể Địa ngục và Đế kiếm.
Sự trở lại của Chúa tể Địa ngục. Những tin đồn như vậy lan rộng khiến cho
tinh thần của đối thủ chạm đáy.
"Ngươi ... không phải là Chúa tể Địa ngục!"
Cuối
cùng thì Makdalli cũng không thừa nhận điều đó.
Hắn là 1 Chỉ huy kiêu hãnh. Trong lòng hắn, hắn mới là Chúa tể Địa ngục. Hắn
không tin vào sự xuất hiện đột ngột của tôi.
Ngược
lại với lời nói, ánh mắt của Makdalli đầy sợ hãi.
Hết cách. Tôi có thanh Đế kiếm, Trái tim của Chúa tể Địa ngục và Ma kỵ
binh. Makdalli đã chạy một quãng đường dài chỉ để bị trừng phạt.
Dù
bực bội đến đâu, hắn cũng không thể phủ nhận.
"Đúng vậy. Ta không phải Chúa tể Địa ngục."
Tôi
không có ý định phủ nhận.
Tôi là Randalph Brigsiel. Không phải Chúa tể Địa ngục.
Tôi rút ra ‘Cuồng nộ’ và Đế kiếm.
Makdalli ngã xuống với một tiếng thét và ... cuộc chiến miền Nam cuối cùng cũng
đến hồi kết.
0 comments:
Đăng nhận xét